Cho Tôi Một Bát Cháo
Chương 9 : Long Hành Thiên Hạ và Ngư Du Tứ Hải
Ngày đăng: 11:16 18/04/20
Sau khi Chu Châu trở lại, quả nhiên, trên màn hình máy tính gửi sang một tin nhắn.
“Còn sống chứ?”
Thời gian gửi đi cư nhiên là tiếng trước, chính mình không hồi âm, nhóc vẫn một mực chờ?
Không ngờ bé Tiểu Diễn rất lễ phép, có thể do được ba nhóc quản giáo nghiêm khắc, lúc đối phương chưa hồi âm thì không gửi qua một đống tin nhắn, khiến người khác phản cảm, thay vào đó im lặng chờ đợi.
“Trở lại rồi ^^”
“Cần tôi luyện cấp với cậu không?”
Thấy hơi kì kì vì sao nhóc không gọi chú, nói chuyện cũng có vẻ trưởng thành?
“Được, đúng lúc chú ở một mình thấy chán, ba của con đâu, đã ngủ chưa?”
“Ba của tôi?” Bên kia gửi tới câu tự hỏi, sau đó đến thêm một câu: “Ngủ sớm.”
“Con có thể chơi trễ thế à? Ba con mặc kệ con sao, bữa nay chú đến nhà con, thấy con hình như rất sợ ba.”
“Ha ha.”
“Cười cái gì?”
“Chú cảm thấy ổng rất dữ sao?”
“Đối với con rất dữ.”
“Đối với chú thì sao?”
“Hả… Chú với ba con làm việc chung mà, ảnh tốt với chú lắm, ha ha.”
Chu Châu vuốt mũi hơi xấu hổ, vừa định tìm đề tài với thằng nhỏ thì bên kia gửi đến một câu:
“Biết tôi là ai không?”
“Không phải mỗi lần chỉ nhận một sao……” Chu Châu có điểm lúng túng, do cùng một NPC (*) tuyên bố nhiệm vụ, nên cứ tưởng mỗi lần chỉ có thể nhận một.
(*) Viết tắt của từ NON-PLAYER CHARACTER. NPC là những nhân vật được thiết kế sẵn trong game để hỗ trợ người chơi. Ở các game online, NPC giúp cho nhân vật của mình làm các nhiệm vụ. Nói chung mỗi NPC trong game đảm nhận các chức vụ khác nhau
“Đồ ngốc.”
“Ha ha, lần đầu tiên chơi.”
“Cậu trở về nhận thêm nhiệm vụ đi, trực tiếp nhấn hồi thành, rồi chạy tới chỗ này, tôi chờ cậu.”
Nhấn chức năng hồi thành, ở trong thành tìm được NPC nhận thêm nhiệm vụ, mem theo đường cũ trở lại, từ xa đã thấy một trận hào quang lóe sáng, Chu Châu dừng bước, nhìn kỹ, là Long Hành Thiên Hạ đang đánh nhau với người ta, dựa theo lời nói của Văn Bân, thuật ngữ game chuyên nghiệp gọi cái này là PK.
Người đó là ai? Tại sao đánh nhau với Long Hành Thiên?
Chu Châu không rõ lắm, cũng chẳng hứng thú biết mấy mối quan hệ lộn xộn trong game, đành phải đứng đợi ở một bên.
“Long Hành Thiên Hạ, anh quá đáng lắm! Từ khi hai ta kết hôn em luôn chung tình với anh, còn anh thì trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, chả xem chính thê em ra gì?”
“Tiểu Ngư em dừng tay cái đã.” Long Hành Thiên Hạ nói xong, liền phóng kỹ năng định thân đem người nọ đứng yên, sau đó mới bắt đầu chậm rãi giải thích: “Lúc trước em kết hôn với anh, do nhà game mở sự kiện, vợ chồng tham gia có thể được thưởng kinh nghiệm lớn, còn nói sự kiện xong sẽ chia tay, em không xem anh là chồng, còn bảo anh chớ có ý nghĩ không nên với em, em quên rồi?”
“Thời đại phát triển nhanh như gió, còn tình cảm con người phát triển như vận tốc ánh sáng, lời nói lúc trước có thể thật sao……”
“Còn bây giờ?”
“Bây giờ toàn server đều nói hai ta là thần tiên quyến lữ, có biết bao vợ chồng hâm mộ chúng ta, anh bỏ được danh hiệu đẹp như vậy hả, bỏ được người vợ đồng cam cộng khổ đồng sinh cộng tử với anh hả?”
“Bỏ được.”
“Hai ta kết hôn đến giờ đã mấy tháng, ngày ngày bên nhau, anh không hề có chút tình cảm với em sao?”
“Mấy tháng? Chúng ta login gặp nhau hình như chưa được ba lần thì phải.”
“Đó do em ở nước ngoài hơi chênh lệch với anh >