Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 277 : Số tiền giấy phạt, 520

Ngày đăng: 08:12 30/04/20


Trên mặt Thẩm Chanh còn lưu lại đỏ ửng say lòng người, bộ dạng gợi

cảm lại quyến rũ này khiến cho toàn thân Thi Vực nóng lên, rồi lại không thể không ngăn chặn dục vọng dâng lên trong lòng.



Thẩm Chanh thấy được trong con ngươi lạnh lùng đến cực điểm kia có

chút ẩn giận, liền lên tiếng, “Lần này tôi cũng không có trêu chọc anh.”



Mắt lạnh của Thi Vực nhìn cô, quanh thân mơ hồ tản ra lệ khí nguy hiểm, “Ý của em là tôi tự chuốc phiền, hả?”



Không đợi Thẩm Chanh mở miệng trả lời, anh đột nhiên đứng thẳng người.



Đưa tay thoáng sửa sang lại áo sơmi có chút nhăn rối loạn trên người, liền mở cửa xe xuống xe.



Sau đó trực tiếp sải bước chân, cũng không quay đầu lại liền đi ra khỏi bãi đỗ xe dưới đất.



Nhìn bóng dáng cao to đó từ từ đi xa, biến mất không thấy nữa, Thẩm Chanh mới ngồi xuống trên ghế lái.



Khởi động xe, lái xe đi ra ngoài một lần nữa.



Hội sở spa thẩm mỹ Y Thủy, một bộ máy dây chuyền thẩm mỹ lớn nhất thành Giang.



Tô San lái xe chạy tới, ngừng xe ở ven đường, bước xuống từ trên xe.



Cô ta mặc một thân váy đỏ, đeo mắt kính khung màu đỏ, tóc dài quăn

màu rượu vang, dáng người có lồi có lõm, có vẻ đặc biệt bắt mắt.



Ngay tại lúc cô ta vừa mới xuống xe, một chiếc xe màu đen sang trọng đứng ở bên cạnh cô.



Thông qua cửa sổ lái xe nửa hạ xuống liền nhìn thấy được người trong

xe, Tô San cười yêu mị, “Có tiền chính là tùy hứng, lái xe tốt như vậy!”



Thẩm Chanh không để ý tới cô, mà là ngừng xe ở tại chỗ, mở cửa xe xuống xe.




”À! Trên người không tiện! Vậy không làm thân thể được, làm mặt đi!”



”Không làm.”



”Gì cũng không làm, vậy không phải cô đến không rồi?”



”Cô làm là được rồi.”



”Nhưng là....”



”Từ từ làm, tôi đi đây.”



Thẩm Chanh đi ra từ cậu lạc bộ, xe ngược lại không có bị kéo đi, nhưng, bị mở giấy phạt.



Cô đi qua, rút giấy phạt đặt ở dưới cần gạt nước ra.



Nhìn số tiền phạt một chút, 520!



Đúng, là 520!



Nhìn kỹ, tờ giấy phạt này đến cả con dấu cũng không có, vừa nhìn đã biết là giả rồi.



Ai nhàm chán như vậy?



Đột nhiên, liếc về phía dưới giấy phạt, lại có thể có một chữ ký.



Chữ viết rất cuồng dã, nhưng cô vẫn liếc nhìn liền nhận ra.



Thi.... Vực!



Ma túy, người đàn ông này nhất định phải nhàm chán như vậy sao?



Không có gì học người ta mở giấy phạt làm gì!



Còn mở 520! (số 520 mang nghĩa “anh yêu em” “wu er ling” gần với “wo ai ni”)



Vẻ mặt Thẩm Chanh hắc tuyến, trực tiếp vò giấy phạt thành một đoàn, tiện tay ném vào thùng rác bên cạnh.



Mở cửa xe lên xe, khởi động xe, đạp xuống chân ga, rất nhanh lái xe ra ngoài.