Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 448 : Có phải là rất nghiêm trọng không?

Ngày đăng: 08:15 30/04/20


Editor: May



Sau khi nộp phí xong, Thẩm Chanh đi phòng xét nghiệm ở tầng năm, rút bốn ống máu.



Ống máu thứ nhất là kiểm tra gan, ống máu thứ hai là làm kiểm tra đường huyết, còn có một ống làm kiểm tra máu thông thường.



Sau khi kết quả xét nghiệm hiện ra, cô cầm tờ xét nghiệm đi phòng khám khoa phụ sản.



Bác sĩ nhìn tờ đơn của cô, vẻ mặt có chút ngưng trọng, quay đầu hỏi cô, “Gần đây cô có những bệnh trạng như choáng váng đầu, không còn chút sức lực nào, khó thở, tim đập nhanh, ngực đau đớn không?”



Thẩm Chanh gật đầu, “Ừ, có.”



Bác sĩ chỉ vào trên tờ xét nghiệm đầu tiên cho cô xem, “Kết quả kiểm tra hiển thị, cô thiếu máu nghiêm trọng.”



”Thiếu máu?”



”Ừ, sau khi mang thai, lượng nhu cầu của phụ nữ có thai về nguyên tố thiết gia tăng rõ ràng, vì vậy, công năng tạo máu sẽ chậm hơn người bình thường. Cho nên, phụ nữ có thai cần hấp thu càng nhiều thiết hơn người bình thưởng để gia tăng lượng máu hợp thành màu huyết sắc tốt.”



”Có ảnh hưởng gì với thai nhi không?”



Bác sĩ đỡ khung mắt kính trên sống mũi một chút, nghiêm túc nói: “Tiếp tục kéo dài, người phụ nữ có thai thiếu máu sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của thai nhi. Ví dụ như chế ngự sự phát triển của thai nhi, hoặc là bởi vì thiếu máu mà tạo thành thiếu dưỡng chất, khiến phát sinh ảnh hưởng đến thai nhi, sinh non hoặc có lẽ thai chết....”



Bà ấy thả chậm tốc độ nói chuyện, nói tiếp: “Hơn nữa phụ nữ có thai thiếu máu không chỉ có ảnh hưởng với sự khỏe mạnh của thai nhi, cũng có một chút ảnh hưởng với người phụ nữ có thai, nghiêm trọng thì có thể tạo thành chứng trúng độc cho người mang thai.”



Thẩm Chanh không khỏi nhíu mày, “Có phải là rất nghiêm trọng hay không?”



Bác sĩ trả lời đúng, thiếu máu trong thời gian mang thai không nhỏ không lớn, nhưng vấn đề này không thể coi thường, đề nghị Thẩm Chanh trước quan sát nửa tháng.




Vẫn luôn không ngừng!



Mấy người hầu thấy thế, đưa mắt nhìn nhau, ngoài căng thẳng còn có chút nghi hoặc.



Thiếu phu nhân đây là thế nào?



Cãi nhau với thiếu gia nên tâm tình không tốt?



Phát tiết?



Nhưng phát tiết cũng không thể dùng loại phương pháp này nha!



”Thiếu phu nhân, cô không thể ăn nữa, cái này ăn nhiều không tiêu hóa....”



Cuối cùng có người hầu lấy dũng khí, lên tiếng nhắc nhở.



Nhưng Thẩm Chanh lại không có ý muốn dừng lại, vẫn đang tiếp tục ăn.



Không biết cô đang suy nghĩ gì, ánh mắt nhìn một chỗ, không có một chút tiêu cự.



Người hầu sốt ruột, sợ hãi vội vàng tiến lên lấy những táo ngọt đó ra: “Thiếu phu nhân, cô thật sự không thể ăn nữa!”



”Để xuống!”



Thẩm Chanh mấp máy môim phun ra hai chữ không có nhiệt độ.



Ánh mắt của cô vẫn dừng lại ở phương hướng ban đầu, nhưng người giúp việc không thể bỏ qua một cổ sát khí mãnh liệt đọc được từ trong mắt của cô.



”Thiếu phu nhân....”



Người hầu đó làm sao dám để xuống, nếu thật ăn xảy ra vấn đề gì, các cô đâu thể gánh chịu nổi.



Cuối cùng Thẩm Chanh cũng thu hồi tầm mắt, liếc nhìn người hầu, giọng nói không khỏi thả thấp hơn rất nhiều, “Để xuống.”