Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 1016 : Vì chính là ngày hôm nay
Ngày đăng: 17:56 01/05/20
Ninh Tịch sờ sờ cằm: "Vội cái gì, người nên vội là tên đó mới phải, chờ tới khi chúng ta tiến quân vào thị trường quốc tế đó chính là lúc gã thân bại danh liệt… Có điều, giờ vẫn phải giải quyết chuyện trước mắt đã, dù sao cũng là tác phẩm của cùng một người, phong cách quả thật có rất nhiều chỗ giống nhau, thậm chí hoa văn họa tiết cũng tương đồng, người không biết chuyện ắt sẽ dễ dàng tin lời nói một phía của truyền thông…"
Cung Thượng Trạch nghe vậy liền nói: "Bà chủ, thật ra em cũng đã nghĩ đến điều này rồi, tuy rằng phong cách thiết kế gần đây của em đã có thay đổi lớn nhưng em thật sự rất thích mấy họa sĩ dòng cổ họa như Lâm Phong Miên, Trương Đại Thiên, Tề Bạch Thạch. Vì thế nên cho dù là tác phẩm trong quá khứ hay bây giờ thì đều bị ảnh hưởng phong cách của họ... không ngờ lại bị Đới Uy dựa vào điểm này để vu oan giá họa cho chúng ta!
"Thế nên em đã nghĩ kĩ rồi, trong thiết kế mới nhất của chúng ta tốt nhất là phải dùng hoa văn mà chưa ai dùng, hoa văn Trung Hoa độc nhất vô nhị của Tắc Linh chúng ta!"
"Nói vậy… có lẽ đến lúc phải mời chuyên gia thiết kế hoa văn riêng cho chúng ta rồi nhỉ?" Ninh Tịch không khỏi suy tư: "Có điều mời mấy nhà thư pháp đương đại thì quả thật là hơi mạo hiểm…"
"Đúng vậy, cho nên đối phương phải là người rất có danh vọng!"
Ninh Tịch nghe vậy bèn nghĩ ngợi, một lúc lâu sau mới nói: "Em nói như vậy chị liền nghĩ tới một người… Tống Căng, Tống đại sư! Chị từng xem triển lãm tranh của ông ấy một lần, quả thật rất tuyệt vời! Chỉ tiếc nay ông ấy đã ẩn cư, không liên hệ được!"
Ninh Tịch nghe vậy bèn nghĩ ngợi, một lúc lâu sau mới nói: "Em nói như vậy chị liền nghĩ tới một người… Tống Căng, Tống đại sư! Chị từng xem triển lãm tranh của ông ấy một lần, quả thật rất tuyệt vời! Chỉ tiếc nay ông ấy đã ẩn cư, không liên hệ được!"
Cung Thượng Trạch nghe vậy liền kích động nói: "Em cũng nghĩ đến Tống lão! Em là fan trung thành của ông ấy! Trước đây lúc ông ấy chưa "rửa tay gác kiếm", em đã dùng tiền tiết kiệm ba năm chỉ để mua một bức tranh của ông ấy. Chỉ tiếc là... bị mất lúc chủ nhà đuổi ra khỏi nhà trọ, trên thị trường giờ cũng không có tác phẩm mới của ông ấy…"
"Cho nên, ý của em là… mời Tống lão xuống núi sao?" Ninh Tịch hỏi.
"Tuy là rất khó nhưng em vẫn muốn thử xem!" Cung Thượng Trạch gật đầu, đôi mắt ánh lên vẻ kiên định: "Trước đây em cũng rất hi vọng có một ngày được hợp tác với ông ấy. Không biết có thành công không nhưng nó đã trở thành chấp niệm, tâm nguyện của em…"
"Nếu thế thì thử xem sao! Để hôm nào chị đi cùng em."
"Được… sao?" Cung Thượng Trạch có chút ngoài ý muốn không ngờ Ninh Tịch lại chấp nhận, dù sao chính bản thân cậu biết chuyện này có tính phiêu lưu quá lớn, toàn bộ đều là do cậu ta cố chấp không chịu từ bỏ mà thôi.
"Đương nhiên là được rồi, đối với nhà thiết kế thì quan trọng nhất là sự nhiệt tình! Cảm xúc mãnh liệt! Nếu Tống lão có thể khiến em hừng hực như thế thì đương nhiên là chị sẽ dốc sức giúp em!" Ninh Tịch nói xong liền quay sang nói với Kiều Vi Lan: "Giám đốc Kiều, cô nghĩ sao?"
Kiều Vi Lan trầm ngâm một hồi: "Tuy rằng khả năng không lớn nhưng cũng không ngại thử một lần, những người như Tống lão xem trọng nhất là hợp duyên. Nói không chừng chúng ta có thể may mắn lọt vào mắt xanh của ông ấy cũng nên, nếu không thành công thì chúng ta vẫn có thể chọn người khác."
"Được, vậy thì quyết định như thế đi!" Ninh Tịch quyết định: "Còn mấy bài báo này lại làm phiền các đồng nghiệp bên bộ phận PR rồi!"
"Được, tôi sẽ đi bàn giao cho họ." Kiều Vi Lan gật đầu. Cô đã sớm thành lập một bộ phận PR xây dựng thương hiệu chính vì ngày hôm nay.
Ninh Tịch không thể không thừa nhận rằng trong nhà có một nhân viên chuyên nghiệp đúng là quá quá tốt.