Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1058 : Phòng cưới của chúng ta

Ngày đăng: 17:57 01/05/20


Lục Đình Kiêu đứng một bên suy tư, sau đó mới trầm ngâm nói: "Tia hồng ngoại cũng được, nhưng cần thay đổi một chút."



"Có thể phỏng theo hệ thống an toàn của Louvre1, cái đó xịn..."



1 Louvre: là một viện bảo tàng nghệ thuật và lịch sử của nước Pháp, là một trong những viện bảo tàng nổi tiếng nhất thế giới, nơi trưng bày các hiện vật về những nền văn minh cổ, nghệ thuật Hồi giáo và nghệ thuật châu Âu từ thế kỷ 13 cho tới giữa thế kỷ 19.



...



Sau đó hai người đàn ông liền bắt đầu thương lượng cái chuyện trên trời gì đó mà Ninh Tịch nghe không hiểu.



Cuối cùng ngay cả bánh bao nhỏ cũng gia nhập thảo luận.



"Hửm? Dùng người máy vệ sĩ của con lắp ráp sao? Cái này hay đấy! Đồ nhi thật có tài nha ~! Không hổ là học trò của tui nè!" Đường Lãng nhất thời có cảm giác tự hào.



Đến chạng vạng tối, cuối cùng cũng chọn xong "ổ mới".



Một căn biệt thự ở ngoại ô không cách quá xa thành phố, cả căn biệt thự được thiết kế theo phong cách hòa nhập với thiên nhiên với những chi tiết và cách trang trí đậm chất Trung Hoa cổ truyền. Phong cảnh xung quanh cũng không tệ, có cả vườn hoa nhỏ, hồ bơi và một nhà kính. Biệt thự còn cung cấp cả quản gia tư nhân, về cơ bản thì thỏa mãn tất cả những như cầu của chủ hộ. Nhưng, điểm đáng giá nhất của khu biệt thự này chính là cách đó không xa có một mảnh rừng đào lớn.



Sau khi xem xét xong, Ninh Tịch lập tức ký hợp đồng mua nhà ngay tại chỗ, trên giấy tờ bất động sản viết tên của cả hai người là Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu.



Ninh Tịch như hiến bảo vật mà vui sướng đem giấy tờ nhà nhét vào tay Lục Đình Kiêu: "Anh yêu, đây chính là căn nhà để sau này em cưới anh đó!"



Vẻ mặt lạnh lùng của Lục Đình Kiêu lập tức có thêm một nụ cười sống động: "Ừ."



Hai mắt bánh bao nhỏ sáng rực, mẹ muốn lấy ba? Vậy nhóc chẳng phải sẽ thành con trai danh chính ngôn thuận của mẹ sao?
Hai mắt bánh bao nhỏ sáng rực, mẹ muốn lấy ba? Vậy nhóc chẳng phải sẽ thành con trai danh chính ngôn thuận của mẹ sao?



Đường Lãng: "..." A a... ông đây mù rồi!



Bị hai người này bón thức ăn cho chó cả ngày thế này không mù cũng nửa tàn phế!



Vừa nghĩ tới cảnh sau này ngày ngày được bồi bổ thức ăn cho chó, Đường Lãng hận không thể đâm đầu xuống đất luôn cho rồi, kiếm tiền đúng là không dễ dàng!



Đường Dạ đáng ghét! Mau mau trả lại người tình tài khoản cho tui!!!



...



Buổi tối, một nhà ba miệng cộng thêm Đường Lãng cùng ngồi dùng cơm.



Đường Lãng không hiểu có phải do con nhóc kia đột nhiên có lương tâm hay không mà cơm nước xong còn cố ý đưa anh ra tận cửa.



"Nhị sư huynh, muội có chuyện cần huynh giúp đây!" Ninh Tịch đứng bên cạnh Đường Lãng, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.



"Cần anh giúp?" Đường Lãng nhíu mày.



Ninh Tịch gật đầu một cái: "Là thế này, Nhị sư huynh liệu có ngại khi có thêm một học sinh không?"



Đường Lãng vẫn chưa hiểu: "Thêm một học sinh? Ai thế?"



"Muội!" Ninh Tịch chỉ chỉ mình.
"Muội!" Ninh Tịch chỉ chỉ mình.



"Muội lại uống lộn thuốc hả?" Vẻ mặt Đường Lãng y như gặp quỷ.



Bình thường con nhóc này sợ nhất là luyện võ, sao tự dưng bây giờ lại chủ động nói muốn anh huấn luyện???



Ninh Tịch: "Học phí trả gấp đôi."



Đường Lãng: "Đại gia, khi nào chúng ta bắt đầu?"



Ninh Tịch cười khẽ một tiếng: "Đến lúc đó sẽ báo cho huynh nha!"



"Rốt cuộc muội bị cái gì kích thích vậy?" Đường Lãng vô cùng nghi ngờ nhìn cô.



Sắc mặt Ninh Tịch hơi nghiêm túc lại: "Mấy ngày trước, Phong Tấn cho người "mời" muội qua đó một chuyến."



Đường Lãng nghe vậy thì sắc mặt khẽ biến: "Còn nhanh hơn huynh nghĩ... sau đó thì sao? Ông ta muốn cái gì?"



Nhìn Ninh Tịch hiện tại vẫn nhảy nhót thế này, nhất định là Lục Đình Kiêu chạy tới kịp thời.



Ninh Tịch cười lạnh một tiếng: "Hừ, đoán chừng là muốn mạng của muội đi... nhưng, bất kể bọn họ muốn làm cái gì thì muội đã nghĩ kỹ rồi, muội không thể phụ thuộc vào sự bảo vệ của Lục Đình Kiêu, càng không thể để anh ấy bị lo lắng kinh sợ, quan trọng nhất là... muội không thể trở thành điểm yếu của anh ấy!"



Đường Lãng: "..."



Thế quái nào mới nói tâm sự vài câu đã lại bị nhồi thức ăn cho chó rồi!



Có thể tán gẫu thoải mái không hả?



Nhất định phải đi tìm Đường Dạ quyết đấu để đòi lại thẻ ngân hàng mới được...