Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 1071 : Lòng xấu
Ngày đăng: 17:57 01/05/20
Ninh Tịch nhướng mày: "Dọn về nhà? Hừ, hôm nay Ninh tổng uống say rồi sao?"
Nghe giọng điệu giễu cợt của Ninh Tịch mà Ninh Diệu Hoa lại không cáu tiết lên, đúng là hiếm thấy. Ông ta vẫn dùng giọng ôn hòa như cũ nói: "Ninh Tịch, bất kể thế nào con vẫn là con gái ba, ba thế nào đi chăng nữa cũng không mặc kệ con! Con là một cô gái, cứ ở mãi bên ngoài cũng không phải chuyện tốt, không bằng dọn về nhà mà ở đi, phòng ở rộng rãi, căn phòng của con ba vẫn cho người giữa!"
Ninh Tịch nghe đến đây thiếu chút nữa phì cười ra tiếng.
Căn phòng cũ của cô...
Căn phòng chỉ có diện tích bằng một phần ba phòng của Ninh Tuyết Lạc, thậm chí còn là phòng của người hầu được cải tạo lại. Hồi đó nói là vì sợ cô làm bẩn mấy căn phòng khác, để cô học cho tốt các kiểu lễ nghi rồi mới cho cô đổi phòng, sau đó... cũng chẳng có sau đó nữa...
Ninh Tịch như có điều suy nghĩ mà quan sát khuôn mặt tha thiết của Ninh Diệu Hoa.
Thái độ của ông ta thay đổi lớn như vậy hẳn chỉ vì một lí do...
Ông nội muốn lập di chúc.
Sau lần nằm viện trước trở về, ông nội đã có ý định lập di chúc rồi.
Hừ, đây là muốn số cổ phần trong tay cô chứ gì?
Tuy Ninh Tịch khinh thường chút tài sản kia của Ninh gia, nhưng nếu là đồ ông nội cho thì dù thế nào cô cũng không giao vào tay Ninh Diệu Hoa.
"Ninh Tịch... Ninh Tịch? Con nghe ba nói sao? Con xem hôm nay ba đến vừa đúng dịp, vừa vặn tới đúng lúc con dọn nhà vậy nên con dọn về luôn là được rồi!" Ninh Diệu Hoa nói.
Ninh Tịch khoanh hai tay trước ngực, quét mắt nhìn chiếc xe chở đồ rồi cười lạnh một tiếng: "Ông chắc căn phòng kia chứa đủ ngần này đồ của tôi?"
Vẻ mặt Ninh Diệu Hoa cứng đờ: "Tuy trong nhà có nhiều phòng nhưng đều đang sử dụng cả rồi, cũng không thể để con ở phòng cho khách... những thứ này... không bằng con cứ tạm thời để trong kho là được rồi?"
Ninh Tịch như cười như không nhìn ông ta, sau đó khoan thai nói: "Muốn tôi về cũng được thôi, nhưng tôi phải lấy lại căn phòng vốn thuộc về tôi."
Ninh Diệu Hoa nghe vậy thì lập tức đổi sắc: "Ninh Tịch, ý của mày là muốn cướp phòng của Tuyết Lạc? Từ nhỏ Tuyết Lạc đã ở đấy rồi thì sao có thể là phòng của mày chứ?" So với Ninh Tịch thì Ninh Diệu Hoa tất nhiên vẫn hướng về phía Ninh Tuyết Lạc.
Ninh Tịch chơi một hồi thì thấy hết hứng, cũng chả buồn để ý đến Ninh Diệu Hoa nữa nên trực tiếp xoay người đi.
"Ninh Tịch! Ninh Tịch, mày đứng lại! Mày chuẩn bị dọn đến chỗ nào?" Ninh Diệu Hoa đuổi theo gặng hỏi, hiển nhiên là ông ta vẫn chưa buông tha.
"Nhà tôi tự mua, sao?" Ninh Tịch thuận miệng đáp.
Ninh Diệu Hoa nghe vậy thì bật cười: "Mày đóng mấy bộ phim kia thì mua được cái nhà nào tốt! Về nhà không phải tốt hơn à! Cần gì phải ra ngoài ăn đau khổ làm gì? Còn cái công việc này của mày nữa cũng bỏ sớm đi..."
Không đợi Ninh Tịch lên tiếng, người tài xế đã có chút nghe không nổi nữa mà thò đầu ra nói: "Bác ơi, con gái bác mua nhà ở Hoa Đào Ổ đấy!"
Ninh Tịch lên xe xong, người tài xế "rầm" một cái đóng cửa lại rồi nổ máy.
Chiếc xe chuyển nhà nghênh ngang mà đi, còn Ninh Diệu Hoa đứng đằng sau, hít trọn một đống khói bụi vẫn chưa tỉnh hồn lại...
"Đào... Đào Hoa Ổ..."
Ông ta nghe lầm sao?
Ninh Tịch mua nhà ở Đào Hoa Ổ? Sao có thể là Đào Hoa Ổ!
Biệt thự ở Hoa Đào Ổ có giá từ nghìn vạn trở lên, vị trí của nó còn tốt hơn cả biệt thự của Ninh gia, thậm chí còn đứng tên trong danh sách những khu nhà giàu...
Làm sao Ninh Tịch lại mua được nhà ở đó?