Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1235 : Ngoan lại dẻo miệng

Ngày đăng: 18:01 01/05/20


Lục Đình Kiêu đang lái xe, bất lực nhìn thằng cu con vừa ngoan vừa dẻo miệng của mình qua gương chiếu hậu...



Nếu không phải khi ấy anh tự mình đi giám định nhiều lần, chắc lúc này anh vẫn còn chìm đắm trong nỗi nghi ngờ rốt cuộc thằng nhóc này có phải thật sự là con đẻ của mình không nữa.



Ngược lại, lúc nhóc con ở bên cạnh Ninh Tịch, hai người nghiễm nhiên còn thân thiết hơn cả mẹ con ruột...



Lục Đình Kiêu ngẩn ngơ nhìn hai mẹ con, hai người không chỉ vô cùng hòa hợp mà... ngay đến những động tác nhỏ, thần thái cũng có chút giống nhau. Đặc biệt là lúc cả hai cùng cười lên, khóe mắt đuôi mày lại càng giống tợn...



Nếu Tiểu Bảo thật sự là do Ninh Tịch sinh ra...



Vừa nghĩ như vậy, Lục Đình Kiêu liền ho khẽ một cái rồi lắc đầu, xua đi cái ý nghĩ kì lạ này.



...



Tại Đào Hoa Ổ.



Sau khi về biệt thự, Ninh Tịch nói với Tiểu Bảo về việc cô muốn nhờ cậu bé chụp ảnh cho mình, bánh bao nhỏ đồng ý ngay tức thì, còn cảm thấy rất vui vì có thể giúp được mẹ nữa.



Ninh Tịch đang nghĩ chụp kiểu gì thì Lâm Chi Chi gọi điện tới.



"Phúc lợi lần này chắc đạo diễn Thẩm bảo em up ảnh mặc đồ nữ hả, đã chọn được quần áo chưa?" Lâm Chi Chi hỏi.


"May sẵn?" Ninh Tịch còn tưởng Lâm Chi Chi sẽ bảo cô mặc loại cao cấp được thiết kế riêng cơ.



"Lần này em nổi tiếng như vậy, hoàn toàn là dựa vào quần chúng thúc đẩy nên mới có được lượng fan ổn định, vào lúc này khiêm tốn một chút sẽ tốt hơn nhiều là đột nhiên hướng tới những thứ cao cấp. Hơn nữa fan của em hầu hết đều là thanh niên trẻ bình dân, tuy may sẵn cũng không rẻ nhưng dân đi làm vẫn có thể mua được."



Nhìn nhận từ góc độ này, mức giá của may sẵn quả thật tốt hơn nhiều so với những trang phục đặt riêng cao cấp xa hoa đắt đỏ kia.



Trang phục cao cấp hơn có thể đợi tới khi thực lực của cô ổn định lúc đó lại tuyên truyền cũng được...



Nghĩ tới đây, Ninh Tịch liền nói: "Vâng, em biết rồi! Cảm ơn chị Chi Chi, đợi em chụp xong em sẽ gửi cho chị xem ~"



Trong nhà của cô cũng có đồ may sẵn của Tắc Linh, thế nên Ninh Tịch chọn luôn chín bộ ra.



Ninh Tịch thay xong bộ đầu tiên, là một chiếc váy liền thân họa tiết hoa nhỏ: "Tiểu Bảo, có thể chụp được chưa?"



Tiểu Bảo nghiêm túc gật đầu, sau đó bàn tay nhỏ bắt đầu cầm điện thoại lên, tay còn lại thì khua khua gì đó trong không khí.



Ninh Tịch nhìn vậy bật cười, thiết nghĩ chẳng lẽ đây là cách chụp gì đặc biệt sao?



Mà thôi kệ đi, Tiểu Bảo chụp vui vẻ là được.



Chín bộ đồ nhanh chóng được chụp xong, Ninh Tịch xem từng tấm hình, càng xem càng kinh ngạc.



Với cách nhìn nhận từ một người không chuyên nghiệp như cô mà nói, bộ ảnh Lục Đình Kiêu chụp cho cô trông có vẻ lười biếng phóng túng. Còn từng tấm ảnh Tiểu Bảo chụp cho cô lại rất sắc nét, chuẩn đến từng milimet, tấm nào trông cũng như một bức tranh sơn dầu hay một bộ phim lớn vậy.



Xem ra, nhóc con đã dùng kĩ thuật phác họa lúc vẽ để vận dụng vào chụp ảnh rồi.