Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1619 : Người kia là…

Ngày đăng: 18:07 01/05/20


Bệnh viện, ngoài cửa phòng bệnh.



Mái tóc vàng óng đẹp đẽ của Orlando bị vò cho rối bời, quần áo cũng nhăn nhúm, giày rơi mất một cái, lúc này vẻ mặt vẫn còn đầy kinh hoàng.



Ngoại Orlando ra, ngoài phòng bệnh còn có đạo diễn, nhà chế tác, biên kịch, nhà đạo cụ và Tiểu Đào…



"Orlando! Tốt nhất là cậu cho tôi một lời giải thích! Rốt cuộc chuyện này là sao!" Lúc này Martin trông như một con sư tử hung dữ bị chọc giận.



"Martin! Tôi không biết! Tôi thật sự không biết… Tôi không biết tại sao lại thành súng thật thế này!" Khuôn mặt Orlando tràn đầy đau khổ, anh ta vò đầu, ngón tay vẫn còn run rẩy.



Martin nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt, nhìn vẻ mặt anh ta thì không giống như giả vờ, có điều vẻ mặt Martin vẫn không dịu đi chút nào: "Cậu không biết! Cây súng đó vẫn luôn ở chỗ cậu, sao cậu lại không biết?"



Lúc này Orlando đã mất hồn mất vía, vò đầu một lúc đầu mới lắp bắp nói: "Đúng… đúng là ở chỗ tôi… nhưng không phải là luôn ở đó… Tối… Tối qua tôi đưa cho Tịch mượn… để cô ấy mang về luyện tập… sáng nay cô ấy đưa cho tôi…"



Tiểu Đào bên cạnh đã khóc đến nỗi hai mắt sưng to như quả đào, nghe vậy liền thút thít nói: "Đạo diễn, quả thật tối qua anh Orlando đã đưa súng cho anh Tịch, hôm sau chính tôi đã cầm nó trả lại cho anh Orlando…"



"Trong lúc đó có qua tay người khác không?" Martin lập tức hỏi.


Trung Quốc quản lý súng ống rất nghiêm ngặt, vì thế ông ta đã phải nhờ tới quan hệ để bí mật đưa người đến bệnh viện tư nhân này, nếu không, đến bệnh viện khác mà người ta phát hiện ra là vết đạn bắn thì nhất định sẽ kinh động đến cả cảnh sát nữa…



"Tại sao Tịch vẫn còn chưa ra…" Orlando nôn nóng, không ngừng nhìn ngó về phía phòng bệnh.



"Orlando, cậu về khách sạn đợi cho tôi, nghĩ cho kĩ vào, cậu còn chưa hết bị nghi ngờ đâu!" Martin lạnh lùng nói.



Orlando ủ rũ vô cùng: "Tôi biết, nhưng xin để tôi xác định được tình hình của Tịch đã!"



Lúc này, cửa phòng bệnh mở ra, một bác sĩ mặc áo khoác trắng đi ra.



"Bác sĩ, cô ấy sao rồi?" Mọi người vây lại.



Ngay vào lúc Martin đang vô cùng lo lắng xác nhận tình hình hiện tại của Ninh Tịch thì đột nhiên sau lưng bỗng có một loạt tiếng bước chân rầm rập trên hành lang.



Martin lập tức sầm mặt, tại sao lại có người đến thế này, rõ ràng ông ta đã dặn bệnh viện phong tỏa tầng này rồi mà.



Chỉ thấy một người đàn ông và một trợ lý có vẻ như là thủ hạ tiến tới, dáng vẻ lạnh lẽo như bước ra từ nơi băng tuyết dày đặc, khí thế vô cùng đáng sợ…



Nhìn thấy người tới, trong lòng Martin liền hoảng, thầm nghĩ không hay rồi…