Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 2063 : Đi thôi! đi ăn cướp!
Ngày đăng: 18:14 01/05/20
Một tên tiểu lâu la đang run rẩy núp dưới gầm bàn thò đầu ra rồi lẩy bà lẩy bẩy chĩa súng về phía Ninh Tịch.
"Đoàng!!!"
Ngay khi tiếng súng vang lên thì một luồng gió đáng sợ quét qua trước người Ninh Tịch, tên tiểu lâu la kia trợn tròn mắt nhìn viên đạn của mình bị một luồng gió làm lệch đường đạn khiến nó ghim thẳng vào bức tường phía sau, mà luồng gió kia cũng đem toàn bộ những đồ vật còn lại trên bàn thổi sạch, văng ra đầy đất.
Tên tiểu lâu la đang sững người thì đột nhiên đối diện với một gương mặt cực kì xinh đẹp nhưng lại đủ để khiến đáy lòng gã rét lạnh.
Một giây sau, gã bị đôi tay cứng như sắt của người nào đó túm lấy lôi ra khỏi gầm bàn, sau đó bị ném "bịch" xuống đất, ở giữa những đồ ăn thức uống rơi vương vãi kia.
"Ai - cho - cậu - lãng - phí - thức - ăn - hả?" Giọng nói của người đàn ông này như thể giọng nói của một ác ma bò lên từ địa ngục!
"Alo, cảnh sát đấy à, đúng thế, chỗ chúng tôi bị.... Ớ..."
Nhân viên cửa hàng vốn đang núp dưới gầm bàn lén lút gọi điện thoại nhưng trong lúc vô tình, cô liếc mắt nhìn thấy tình cảnh hiện tại thì ko nói nổi một chữ.
Nhân viên cửa hàng vốn đang núp dưới gầm bàn lén lút gọi điện thoại nhưng trong lúc vô tình, cô liếc mắt nhìn thấy tình cảnh hiện tại thì ko nói nổi một chữ.
"Alo.. alo? Xin hỏi bên cô bị cái gì? Là cướp sao?" Đầu bên kia cảnh sát truy hỏi lại.
Người nhân viên nhìn bốn vị "sát thần" đang đứng trong tiệm thì đờ đẫn cả ra, cô khó khăn nuốt nước miếng: "Thật... thật xin lỗi... chắc là tôi uống nhiều quá rồi..."
Nói xong lập tức cúp điện thoại.
"Tha mạng... tha mạng... các anh các chị tha mạng ạ... bọn em có mắt mà không thấy Thái Sơn..." Tên đeo dây đầu lâu xương tay đã vỡ nát, mặt mũi thì sưng như cái đầu heo, hoàn toàn không còn nhận ra khuôn mặt nguyên bản của gã nữa, đến cả nói chuyện cũng khó khăn.
Đệt! Sớm biết thế này thì hắn đã không tham chút tiền của con khốn kia rồi, gã nào biết bên cạnh Ninh Tịch lại có mấy nhân vật hàng khủng như thế này chứ!!
Mặc dù gã chỉ là kẻ cầm đầu của một nhóm nhỏ trong bang, kiến thức cũng hạn hẹp nhưng ít nhất gã vẫn biết lai lịch của bốn người này chắc chắn không đơn giản. Đặc biệt là người đàn ông có khuôn mặt xinh đẹp còn tránh được cả đạn kia nữa, chắc chắn không phải người Trái Đất rồi!
"Người của ai? Tự khai mau!" Đường Lãng ngồi xuống, giơ chân đạp một cái ghế.
Gã đeo dây đầu lâu nghe tiếng roi quất vun vút của Phong Tiêu Tiêu vang lên thì nhanh nhẩu trả lời: "So... Solomon! Em là người của bên Solomon ạ!"
Tên đeo dây vốn đang ôm may mắn có thể dùng cái tên Solomon để trấn áp đám người này. Cơ mà, vừa dứt lời đã nghe Đường Lãng sâu xa nói: "Đúng dịp gần đây tao đang ngứa tay, diệt một bang chơi chơi cho đỡ ngứa cũng được đấy!"
Solomon? Hình nghư nghe hơi quen quen thì phải? Ninh Tịch hơi nhíu mày, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều mà nói luôn: "Solomon? Chưa từng nghe qua! Lão Đại cái bang đó là ai thế? Chắc không phải thằng ngu đấy chứ!"
Người lăn lộn trong giới ngầm này có thể không biết nhân vật cỡ Đại thần như Hàn Kiêu nhưng ít nhất cũng phải nhận ra Đường Lãng, Đường Dạ, Phong Tiêu Tiêu chứ? Cứ cho là muốn đối phó với cô đi chăng nữa thì cũng phải điều tra rõ về những người bên cạnh cô chứ? Đúng là tìm chết mà!
"Kệ nó đi, đến hang ổ của nó rồi nói sau! Dù sao thì cũng đang rảnh!" Phong Tiêu Tiêu hào hứng nói, đúng là gần đây chẳng có chuyện gì để làm, cô cũng ngứa tay muốn chết..
Hàn Kiêu cau mày nói: "Tôi còn chưa ăn no."
Ninh Tịch vội vàng trấn an: "Đại thần, chúng ta đi cướp của... à nhầm, chúng ta đi thu chút tiền bảo hộ... à mà nói thế này chắc anh cũng không hiểu đâu... tóm lại là chúng ta đi lấy tiền, đến lúc đó anh muốn ăn bao nhiêu suất KFC cũng được!"
Hàn Kiêu: "Đi!"