Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 964 : Lời vàng ý ngọc của thầy giáo Lục

Ngày đăng: 17:55 01/05/20


Ninh Tịch trầm mặc một hồi lâu sau đó mới hỏi lại: "Không biết... bà chủ Tần có biết tiền thân của Hisory không?"



"Tiền thân của History là... Nghê Thường? Đó là một nhãn hiệu khá có tiềm lực đấy, ban đầu tôi có chú ý tới nó! Những thiết kế của Đới Uy rất có hồn, Nghê Thường chỉ thiếu một cơ hội mà thôi! Sau đó bọn họ được Ninh Tuyết Lạc đầu tư, quả nhiên là vùng dậy trong nháy mắt."



Ninh Tịch lạnh mặt: "X mới là người sáng lập chân chính của Nghê Thường."



"Cái gì?". Bên kia di động, Tần Sênh Nguyệt cũng phải kinh ngạc thốt lên. Hiển nhiên là cô không thể ngờ chuyện sẽ là như vậy.



Cuối cùng Tần Sênh Nguyệt cũng hiểu tại sao lại có cảm giác kì quái khi cô so sánh tác phẩm của Tắc Linh và History, hóa ra đáp án là như vậy.



Cho nên những gì Tần Sênh Nguyệt suy đoán không sai, Đới Uy mới thật sự là kẻ đi sao chép, không, nói chính xác hơn thì chính là một tên ăn cắp.



Kết quả này tuy có hơi bất ngờ nhưng lại hoàn toàn hợp lý.



"Thì ra là như vậy... nói như vậy thì có thể lý giải được mọi việc rồi... nhưng mà, tại sao các cô lại không nói ra chuyện này?" Tần Sênh Nguyệt khó hiểu.


Các tiểu thư, đặc biệt là các phu nhân trong giới thì không thiếu những người có thực lực kinh tế hùng hậu và đầu óc kinh doanh, vậy cho nên không ít người muốn trở thành đại lý của Tắc Linh, Tắc Linh cứ vậy mà dần dần lớn mạnh.



Trong thời gian ngắn ngủi hơn một tháng, Tắc Linh lấy thế như chẻ tre mà mở một cửa hàng chính và ba chi nhánh ở Đế Đô, chi nhánh ở các tỉnh khác cũng được tiến hành. Nếu thuận lợi thì sang năm có thể tiến quân ra thị trường quốc tế.



Buổi tối tại Bạch Kim Đế Cung.



Ninh Tịch cố ý tự mình xuống bếp làm một bữa tối thật thịnh soạn, còn mở thêm một chai rượu Vang nữa.



"Chúc mừng." Lục Đình Kiêu nhẹ nhàng nâng ly về phía cô.



Ninh Tịch cũng nhẹ nhàng cụng ly Với anh rồi ngửa đầu uống rượu: "Cám ơn!"



Bánh bao nhỏ ngồi một bên cũng không cam lòng yếu thế mà nâng cốc sữa bò của mình lên.



Ninh Tịch cười khẽ cũng cụng ly với nhóc một cái rồi chống cằm thở dài: "Ải, tự nhiên mọi chuyện đều thuận lợi như vậy nên cứ có cảm giác không chân thực!"



"Em đã xây dựng nền móng rất vững chắc rôi, Về sau chắc chắc sẽ càng phát triển nữa, không cần bất an." Lục Đình Kiêu an ủi.



Nhìn bộ dạng như một người thầy đang dạy dỗ mình của Lục Đình Kiêu, Ninh Tịch cổ nén cười mà nghiêm trang gật đầu nói: "Vâng vâng, cảm ơn lời vàng ý ngọc của thầy giáo Lục ạ!"