Chọc Tức Vợ Yêu

Chương 100 : Lòng của chị đây là biển khơi

Ngày đăng: 15:56 27/05/20


"Nhảy thẳng xuống đây, mau! Còn giả bộ thùy mị cái mẹ gì!" Giang Mục Dã gấp như lửa cháy tới mông rồi.



Ninh Tịch không nói gì, nhếch mép một cái, tay chống lên bệ cửa sổ, tung người nhảy một cái.



Giang Mục Dã lập tức giơ tay kéo cô xoay xoay mấy vòng chắc chắn cô không có dấu vết mập mờ gì sau đó mới dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô: "Tối qua có xảy ra chuyện gì không?"



Ninh Tịch thiếu chút nữa bị anh ta xoay cho ngất luôn, tức giận nói: "Giang Mục Dã, mới sáng sớm ông đã lên cơn rồi à? Ngoài việc ngủ ngon ra thì tôi có chuyện gì để làm nữa đây?"



Gân xanh trên trán Giang Mục Dã giật giật: "Ninh Tịch! Bà là heo sao? Đừng nói tối qua bà không biết làm sao bà về đây được!"



"Tôi đương nhiên là không biết rồi!" Ninh Tịch vô tội nói.



Giang Mục Dã hít sâu mấy hơi mới tỉnh táo lại được, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngu như thế tại sao còn chưa bị bán đi hả? Tối qua là Lục Đình Kiêu đích thân bế bà về đấy!"



Ninh Tịch nghe vậy thì sợ run người, sau đó làm bộ khinh thường nói: "Vậy thì sao? Nhất định là Tiểu Bảo không muốn đánh thức tôi nên mới cầu xin ba nó bế tôi về!"



Bởi vì lần trước ở quán bar cũng vậy, trừ Lục Đình Kiêu, Tiểu Bảo tuyệt đối không để bất kì ai đụng vào cô, cho nên cô mới không thấy việc này có vấn đề gì.


Ninh Tịch cười nhạt: "Cứu? Hôm nay ông có kêu rát cổ họng cũng không ai cứu nổi ông!"



Một giây trước khi ma trảo của Ninh Tịch rơi xuống, Giang Mục Dã hô to: "Không phải... là cậu tôi!"



Sống lưng Ninh Tịch cứng đờ, máy móc nghiêng đầu sang, sau đó liền thấy Lục Đình Kiêu đang mặc quần áo thể thao đứng ngược nắng ở đó, mồ hôi đang lăn trên mặt, bộ dạng như vừa đi chạy bộ buổi sáng về.



Đánh cháu ngoại người ta còn bị người ta bắt quả tang, đôi mắt Ninh Tịch lập tức đảo một vòng, chỉ Giang Mục Dã nói: "Ngài Lục, "con hàng" này sáng sớm đã muốn đập cửa sổ nhà anh, kết quả bị tôi phát hiện, tôi đang chuẩn bị giúp anh đánh tên này một trận!"



Giang Mục Dã trừng cô: "Vô sỉ..."



"Ông dám nói là ông không đập!" Ninh Tịch chính nghĩa nói.



Lục Đình Kiêu đưa tay lấy một cọng cỏ trên tóc cô xuống, sau đó cực kì tự nhiên mà xoa xoa đầu cô, "Không cho phép đánh nhau, đi rửa mặt đi, có thể ăn sáng rồi."



"A, được!" Ninh Tịch đắc ý làm mặt quỷ với Giang Mục Dã, bạch bạch chạy đi.



Thời khắc này, Giang Mục Dã hận không thể nắm cổ Ninh Tịch mà lắc điên cuồng: "Một lần! Hai lần! Ba lần! Biểu hiện của Lục Đình Kiêu rõ ràng như thế rồi, chả lẽ mắt chó hợp kim của bà bị mù sao?



End tập 1