Chọc Tức Vợ Yêu

Chương 2044 : Cung Thượng Trạch!!!

Ngày đăng: 16:07 27/05/20


Mỗi một mẫu thiết kế gã đều nắm rõ ràng quá trình và linh cảm sáng tác như lòng bàn tay, xét về độ hiểu biết với từng tác phẩm thì gã có thể chắc chắn gã không thua kém gì Cung Thượng Trạch. Nếu cậu ta muốn cùng cách này để chứng minh cậu ta mới là tác giả thì không khỏi quá ngây thơ rồi.



Ánh mắt Cung Thượng Trạch lướt qua bộ Nghê Thường Vũ Y đang được người mẫu mặc trên sân khấu, sau đó dừng lại trên người Đới Uy: "Trước khi tôi chứng minh, tôi muốn hỏi anh Đới một vấn đề."



Đới Uy: "Có thể, xin cứ hỏi."



"Để hoàn thành sáu bộ trang phục này phải vận dụng rất nhiều những kĩ thuật cổ của Trung Quốc. Nhất là kĩ thuật thêu, phải nói là tinh tế đến tuyệt vời! Nghe nói tất cả những họa tiết thêu trên bộ trang phục này đều so đích thân anh Đới hoàn thành, xin hỏi đây có phải sự thật không?" Cung Thượng Trạch lạnh lùng nói.



Đới Uy nghe vậy thì hơi nhướng mày, hừ, hóa ra thằng nhãi này muốn bắt gã ở điểm này sao!



Đới Uy vuốt cằm nói: "Không sai, vì những họa tiết thêu này có độ khó cực cao cho nên đều do tôi đích thân hoàn thành! Nếu anh Cung không tin thì tôi có thể chứng minh ngay bây giờ."



Cung Thượng Trạch, mày cho rằng ông đây lăn lộn tới ngày hôm nay mà không có bản lĩnh gì hay sao?



Nghe câu hỏi của Cung Thượng Trạch thì một số người trong nghề có mặt ở đây cũng nhỏ giọng bàn luận.



"Cung Thượng Trạch nghi ngờ những tác phẩm này không phải do đích thân Đới Uy làm ra sao?"



"Cung Thượng Trạch kia xem ra cũng chẳng ra sao, Đới Uy thật sự tinh thông thêu thùa mà, nhất là kĩ thuật thiêu Tô Châu, mấy bộ trang phục kia hoàn toàn vận dụng cách thêu của Tô Châu mà."



"Mà kể cả có chứng minh được trang phục kia không phải do Đới Uy làm thì cũng đâu thể chứng minh được thiết kế không phải của Đới Uy đâu?"


Bởi vì vẫn có một người đang dõi theo cậu...



Thấy Cung Thượng Trạch đột nhiên bước lên sân khấu thì mọi người đều tò mò nhìn sang, trong ánh mắt của bọn họ đã không còn kiên nhẫn.



"Tên này lại muốn làm gì đây?"



"Tuần lễ thời trang đang êm đẹp tự dưng lại có một thằng điên nhảy ra làm náo loạn hết lên cả!"



"Vừa nãy phải đem cậu ta đuổi thẳng cổ ra ngoài mới đúng!"



...



Những giọng nói bất mãn ngày càng nhiều, rốt cuộc Cung Thượng Trạch cũng đã đứng ở trước mặt người mẫu mặc Nghê Thường Vũ Y.



Những ngón tay trắng nõn đến gần như trong suốt cẩn thận nâng lên ống tay áo của bộ đồ, sau đó từ từ lộn mặt trái của ống tay ra.



Một giây sau, đôi mắt sắc như lưỡi dao của cậu thanh niên ấy bắn về phía Đới Uy.



"Như vậy, hiện tại xin anh Đới trả lời vấn đề thứ hai của tôi! Xin hỏi, vì sao trên tác phẩm của anh lại thêu tên của tôi?"



"Cái gì?" Đới Uy nghe vậy lập tức biến sắc.



Ngay lập tức, ống kính máy quay tiến sát lại phần ống tay áo mà Cung Thượng Trạch đang nâng lên.



Trên màn hình lớn sau lưng mọi người đột nhiên xuất hiện hình ảnh mặt trái của ống tay áo tinh xảo kia mà trên đó lại có một hình thêu tên theo lối chữ Lệ, gồm ba chữ - Cung Thượng Trạch!!!