Chọc Tức Vợ Yêu

Chương 982 : Anh thích đần một chút

Ngày đăng: 16:01 27/05/20


Ninh Tịch vô thức quay sang nhìn Lục Đình Kiêu một cái, chỉ thấy trên mặt anh chẳng có biểu cảm gì, đọc xong tin nhắn thì quẳng luôn điện thoại sang một bên, sau đó bắt đầu ăn canh gà.



"Này, Lục Đình Kiêu, anh không xem mail à?" Ninh Tịch ngẩng lên hỏi.



"Không xem."



"Tại sao chứ?"



"Không cần thiết."



"Tại sao lại không cần thiết chứ! Quá cần thiết ấy chứ! Bởi vì em đang tò mò đến chết đây này! Mau mở ra xem, mở ra xem đi!" Ninh Tịch trực tiếp chen vào ngồi lên đùi Lục Đình Kiêu, giục giã nói.



Lục Đình Kiêu nhìn cô một cái, bất đắc dĩ mở mail lên.



Quả nhiên trong mail có thư mới đến, người gửi là Quan Tử Dao, trong mail có một file nén, cũng không biết là ảnh hay là tài liệu.



"Mau down về đi, nhanh lên." Ninh Tịch giục.



Lục Đình Kiêu nhấp chuột, tải tập tin về máy tính.



Tốc độ của mạng rất nhanh, chưa đầy mấy giây đã tải xong rồi.


Không sai, đúng là có quan hệ mập mờ thật…



Nhưng mà, nghĩ kỹ thì Ninh Tịch cảm thấy có gì đó không đúng, cô hầm hừ liếc Lục Đình Kiêu một cái, u oán nói: "Cái vị thanh mai này của anh, xem ra rất quan tâm đến anh nhỉ, hử?"



Nhìn dáng vẻ Ninh Tịch ghen tuông, Lục Đình Kiêu rất hưởng thụ, ôm siết lấy eo cô nói: "Em ghen à?"



"Đừng có đánh trống lảng! Em còn nghe nói hồi đó, vì trí thông minh của anh quá cao, những đứa trẻ đồng trang lứa chẳng ai nói chuyện được với anh, chỉ có mỗi Quan Tử Dao có thể nói được mấy câu với anh. Cho nên, quan hệ của anh với cô ta là tốt nhất đúng không? Có phải anh thích kiểu giống cô ta không, có phải anh thích phụ nữ thông minh giống Quan Tử Dao đúng không?"



Lục Đình Kiêu nghiêm trang nói: "Không phải, anh thích đần một chút."



"Ai đần! Anh đần thì có!" Ninh Tịch lập tức phát hỏa, sau đó nhảy khỏi lòng anh, bê luôn bát canh đi mất: "Tịch thu! Không cho ăn nữa!"



Nhìn theo bóng cô gái nhỏ bình bịch chạy mất, Lục Đình Kiêu cúi xuống nhìn phản ứng nửa người dưới của mình, hai mắt sẫm lại.



Chạy cũng nhanh lắm!



CHƯƠNGđiện thoại vang lên, là Mạc Lăng Thiên gọi đến.



Lục Đình Kiêu tiện tay nhấc máy, "Alo?"



"Alo… á… Lục Đình Kiêu sao giọng cậu là lạ thế..." Gợi cảm đến mức một thằng đàn ông như anh ta nghe thấy run cả người.



"Có việc gì?"



"Tâm trạng không tốt… đi uống rượu với anh em đi!" Mạc Lăng Thiên mệt mỏi nói.