Chồng Trước Có Độc

Chương 22 : Sóng gió nổi lên (1)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Editor: Nam Cung Nguyệt



Beta-er: Cẩm Tú.



Cô cho là anh nhất định sẽ nổi trận lôi đình, nhưng anh chỉ cười nhẹ. Cô sửng sốt, hỏi: “Anh cười cái gì?”



Bị cắn còn cười được, anh thật đúng là không bình thường.



Bạch Ngôn Sơ chỉ ngón tay hướng lên trên lầu: “Em nên đi ngủ rồi, đi đi!”



Du Du lại tức giận nói: “Anh không đi tôi làm sao dám đi ngủ? Mau cút đi!”



Anh nhìn cô chằm chằm, trong vẻ tươi cười đó lại có chút gì đó nguy hiểm làm cô không dám nhìn thẳng: “Em có ý gì?”



Cô đỏ mặt quát: “Anh khốn kiếp! Anh còn dám làm loạn, tôi nhất định không khách khí với anh!” Nói xong, đá một cước trên đùi phải của anh.



Cô cảm thấy mình lại muốn thua rồi, trong lòng không khỏi buồn bực phiền não. Cùng anh cứng đối cứng là không thể nào, bởi vì một khi anh thật sự tức giận, cô có làm thế nào cũng vô ích. Nhớ tới đêm kia anh mạnh mẽ áp đảo mình, cô thật sự cảm thấy sợ anh.



Nhưng anh lại không chịu đi, cô nên làm sao bây giờ?



Được, nhịn anh thêm một lần nữa, cùng lắm là cô khóa chặt cửa, không để cho tên lang sói đi vào. Cô khẽ cắn răng, lết thân đi lên lầu.



Bạch Ngôn Sơ lại còn nhắc nhở: “Nhớ khóa cửa cho chặt!”



Vào trong phòng ngủ, Du Du không quên khóa trái cửa. Bạch Ngôn Sơ trước mắt đối với cô mà nói, chính là một con sói nguy hiểm, cho nên không được qua loa.



Cô thật sự rất mệt mỏi, nằm xuống đi ngủ.



Chẳng biết tại sao, sau khi nằm xuống lại cảm thấy không buồn ngủ, trở mình mấy lần. Bạch Ngôn Sơ, tối nay rốt cuộc anh có rời đi hay không?



Anh lại xuất hiện ở trước mắt mình, rốt cuộc là vì cái gì?



Anh vẫn không kết hôn cùng Giang Tâm Di, là vì cái gì?



Càng nghĩ càng loạn, trong đầu như có hang ngàn sợi dây đan xen rối loạn chằng chịt. Cô ngồi dậy bật đèn, gãi gãi đầu.



Cái giường này, anh và cô từng lăn lộn trên này vô số lần. Nhưng cô quên mất bắt đầu từ khi nào, anh càng ngày càng ít ngủ ở trên chiếc giường này, cô cũng càng ngày càng thường xuyên ngủ một mình.



Đêm dài không tiếng động, cô lại nghe thấy tiếng nhịp tim của mình.
Đột nhiên cửa bị đẩy ra, một người đàn ông trung niên hói đầu mỉm cười đi tới, nhẹ giọng hỏi: “Du Du, con cảm thấy thế nào?”



Đây là bác sĩ gia đình của Đường gia, bác sĩ Tạ. Xem ra, mình thật sự bị cảm, ông ấy cũng phải qua đây.



Du Du cảm thấy mình vẫn đang rất yếu, nói: “Con cảm thấy hoa mắt chóng mặt, cổ họng có chút đau.”



Bác sĩ Tạ nói: “Con bị trúng gió, cộng thêm gần đây không có nghỉ ngơi tốt, nên mới bị cảm. Nhưng không có việc gì, bác sẽ cho con đơn thuốc, con uống mấy ngày là khỏe. Chú ý nghỉ ngơi nhiều. Uống nhiều nước!”



Du Du gật đầu một cái, cười nói: “Lại phải làm phiền bác!”



Lúc này, cô nhìn thấy trước cửa có hai người đàn ông lại gần. Đi đầu là Bạch Ngôn Sơ, phía sau là Kha Triết Nam vẻ mặt không phục.



Rất rõ ràng, Bạch Ngôn Sơ vừa hù dọa Tiểu Nam.



“Du Du, hiện tại em thấy như thế nào?” Người đàn ông tiến vào trước trầm giọng hỏi.



Du Du nhắm mắt lại, miễn cưỡng nói: “Cảm ơn anh đã quan tâm, tôi không chết được.”



Mình đã trùng sinh, bệnh cảm vặt này thì làm sao hành hạ được mình?



Kha Triết Nam cuối cùng đi tới trước mặt Bạch Ngôn Sơ, lạnh lùng nói: “Du Du cần nghỉ ngơi, anh còn không mau đi ra ngoài?”



Bạch Ngôn Sơ lại tràn đầy khinh thường liếc xéo hắn, thốt ra một câu lạnh lẽo: “Biết như thế còn không mau rời đi?”



“Tôi nói anh rời đi! Bạch Ngôn Sơ, anh không có tư cách ở chỗ này quấy rầy Du Du!” Kha Triết Nam tức giận, cổ cũng nổi lên gân xanh.



“Chẳng lẽ cậu lại có tư cách?” Ánh mắt của Bạch Ngôn Sơ lại bắt đầu lạnh lẽo rồi, tương đối dọa người.



Bác sĩ Tạ rốt cuộc nói: “Hai vị tiên sinh! Hai vị nhường nhau một bước đi! Du Du cần nghỉ ngơi! Tất cả hãy ra ngoài đi!”



Nói xong, ông đưa hai người đàn ông đang cãi nhau này đi ra ngoài.



Du Du phiền lòng nằm ở trên giường. Tại sao bị bệnh cũng không yên? Tại sao Bạch Ngôn Sơ lại tới? Còn nữa, anh sẽ đối xử với Tiểu Nam như thế nào?



Đáng tiếc bây giờ thân thể cô yếu ớt, không có biện pháp đứng dậy để ý tới những chuyện kia.



Sau khi nhắm mắt lại, cô liền chìm sâu vào giấc ngủ.