Chồng Trước Có Độc

Chương 2 : Trùng sinh (2)

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Editor: Nam Cung Nguyệt –



Beta-er: Cẩm Tú.



Bạch Ngôn Sơ kinh ngạc, sau đó nói: “Cô lại ồn ào cái gì?”



Du Du lạnh nhạt nói: “Tôi không có ồn ào, anh nhìn đi tôi vô cùng tỉnh táo! Bạch Ngôn Sơ, chuyện của anh và Giang Tâm Di, tôi cũng không muốn nhiều lời. Chỉ muốn nói đúng một câu, anh mang theo cô ta biến mất trước mặt tôi, cả đứa bé trong bụng của cô ta nữa. Nhưng, anh phải giao lại vị trí Tổng giám đốc của tập đoàn Hoa An, sau đó rời khỏi công ty!”



Lý trí, phải bắt đầu từ độc ác.



Bạch Ngôn Sơ kinh ngạc, ngay sau đó trầm giọng nói: “Chớ dại dột, ly hôn sẽ mang đến hậu quả gì? Cô cũng biết.”



Hậu quả? Anh ta còn mặt dày vô sỉ nói hậu quả?



Du Du đứng lên, hung hăng nói: “Hậu quả gì cũng không so được với việc hạnh phúc của tôi bị hủy ở trên tay của anh! Tôi lúc đầu theo đuổi anh bị anh coi thường, nhưng anh vì lợi ích gia tộc mà lấy tôi chính là anh ích kỷ! Được rồi, chúng ta nói chuyện thẳng thắn rồi, ly hôn đều tốt cho mọi người! ok?”



Bạch Ngôn Sơ cười lạnh: “Ngày mai tôi sẽ nói chuyện lại với cô. Hiện tại tôi không muốn nói chuyện với một người dienvskfjfleuyfon phụ nữ chưa tỉnh ngủ thần chí mơ hồ.”



Chuyện cười! Anh ta dám nhạo báng cô?



Du Du chợt cầm ly rượu lên, choang một tiếng ném xuống sàn nhà, khom lưng nhặt lên một mảnh vỡ, đặt trên cổ tay trắng như tuyết của mình, cười nói: “Anh chắc chắn sẽ không ly hôn?”



Sống lại một lần nữa, cô nhất định phải chiếm đoạt lấy quyền chủ động!



Ánh mắt Bạch Ngôn Sơ dần ảm đạm, vẻ sắc bén ban đầu cũng dần dần tiêu tán, nhỏ giọng nói: “ Du Du, cô đặt nó xuống! Tôi...... Tôi đồng ý với cô!”



Du Du cười lạnh: “Vậy anh lập tức viết giấy thỏa thuận li hôn đi!”



Sau khi cưới một năm, đây là lần đầu tiên cô nghiêm túc nói chuyện với anh ta như vậy dienvskfjfleuyfon.



Bạch Ngôn Sơ hình như bị cô dọa sợ, liền gật đầu một cái: “Cô tỉnh táo lại đi, tôi sẽ viết.”



“Nếu tôi chết, ba của tôi sẽ không bỏ qua cho anh, anh cũng biết! Tôi không sợ chết, bởi vì thật ra thì tôi đã chết qua một lần rồi!” Du Du cười lạnh.




Điểm quan trọng nhất là, tuổi tác ông đã cao, thân thể ốm yếu, nói không chừng qua mấy năm nữa bệnh nặng rồi sẽ quy tiên thôi. Con gái yêu quý không có ai chăm sóc thì phải làm thế nào?



Vợ của ông Đặng Thanh Vân đã sinh ra cho ông một đứa con gái bảo bối, ông rất trân trọng nhưng cũng không kém phần chiều chuộng, cho nên mới nuôi dưỡng ra cái tính khí kiêu ngạo, bốc đồng của một đại tiểu thư. Cho nên, Bạch Ngôn Sơ làm cho con gái ông rung động, ông quả thật phải cảm tạ Thượng Đế a!



Cho nên, một khi ly hôn, ai sẽ giúp ông trông nom chăm sóc đứa con gái bảo bối này đây?



Tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái. Ông với cương vị làm cha nên cũng rất lo lắng.



Hôm nay Du Du không còn làm nũng với cha nữa, mà chậm rãi nói rành mạch từng câu từng chữ: “Cha, con đã suy nghĩ thông suốt rồi. Cha để cho con được tự mình quyết định một lần đi.”



“A Sơ, con cũng cảm thấy như vậy?” Đường lão gia lại hỏi Bạch Ngôn Sơ im lặng từ đầu tới cuối không lên tiếng.



Bạch Ngôn Sơ lạnh lùng nói: “Con tôn trọng ý kiến của cô ấy, cô ấy vui vẻ là được rồi.”



Cái gì? Du Du thiếu chút nữa bật cười, cô vui vẻ là được rồi? Một năm nay, anh để cho cô được vui vẻ sao?



Đêm tân hôn cô ở trong căn phòng hoa lệ chờ anh tới bốn tiếng đồng hồ, cuối cùng mới thấy anh say khướt đi vào, vừa tiến đến liền chỉ thẳng vào mặt cô nói: “Tôi sẽ không yêu cô!”



Cô giật mình, chưa kịp nói gì anh đã gục xuống.



Đau lòng từ lúc đó kia bắt đầu lan tràn, suốt cả một năm rồi.



Được rồi được rồi! Ban đầu không yêu, nhưng có một ngày sẽ yêu thôi? Cô lãng phí hết tâm tư chỉ vì muốn làm cho anh vui lòng, chỉ vì muốn anh quay lại nhìn mình, sớm yêu mình.



Ngôn Sơ, nhìn em! Nhìn em! Mắt của em đẹp không?



Ngôn Sơ, mệt không? Muốn em xoa bóp giúp anh không?



Ngôn Sơ, chúng ta nhiều cái buổi tối không làm việc đó rồi, anh không muốn em một chút nào sao?



Ngôn Sơ, Ngôn Sơ......