Chồng Trước Có Độc

Chương 62 :

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Editor: Cẩm Tú



“Tôi cũng là con gái của Đường Hạc Lễ! Tại sao số phận của tôi và cô lại không giống nhau chứ? Tại sao?” Giang Tâm Di gần như dốc cạn cả đáy lòng mà hét lên.



Trong đầu Du Du bùm một tiếng. Giang Tâm Di là con gái ruột của cha mình?



Kha Triết Nam đứng dậy, hét lên: “Giang Tâm Di, cô đừng nói hưu nói vượn! Cô có chứng cớ sao?”



Giang Tâm Di thở gấp, cười lạnh nói: “Lúc mẹ tôi còn sống đã từng viết một quyển nhật ký! Bên trong bà viết rõ ràng quá trình lui tới giữa bà và Đường Hạc Lễ, cuối cùng ông ta lại bỏ rơi mẹ tôi. Sau đó, mẹ tôi liền mang thai sinh ra tôi!”



Du Du day trán, trong đầu như có thiên quân vạn mã chạy vụt qua. Tay chân dần dần trở nên vô lực, cô ngồi thụp xuống ghế.



“Du Du, không sao chứ?” Kha Triết Nam hỏi cô, rất là ân cần.



“Tớ không sao.” Cô nhẹ nhàng phất tay, nhưng gương mặt đã không có một tia huyết sắc.



Nếu điều Giang Tâm Di nói là thật, như vậy cô ta chính là chị gái của mình sao?



Người phụ nữ cô thống hận nhất lại là chị gái cùng cha khác mẹ của cô?



Giang Tâm Di gần như nằm sấp trên mặt đất đột nhiên ngẩng đầu lên lạnh lùng nhìn cô, nói: “Đường Du Du, tôi cũng cảm thấy bi ai khi có một người cha vô tình vô nghĩa và một người em gái luôn tự cho mình là đúng! Tôi hận Đường Hạc Lễ, cho nên cũng hận cô! Tôi muốn đoạt lại tất cả mọi thứ thuộc về tôi, tôi muốn Đường Hạc Lễ phải bồi thường cho mẹ con tôi!”



Kha Triết Nam xoay người lại chỉ tay về phía cô ta mà gầm lên: “Cô câm mồm!” Lại nhìn về phía Mai Tuyết, “Mai Tuyết, kéo cô ta đi!”



Mai Tuyết gật đầu, sau đó kéo Giang Tâm Di đang đầu tóc bù xù đi về phía cửa. Giang Tâm Di quay đầu lại nhìn Du Du đầy căm hận hét lên: “Tôi sẽ không để cho các người được như ý! Các người đều sẽ phải trả giá đắt!”



“Du Du, cô ta là kẻ điên! Những điều mà cô ta nói không phải là sự thật!” Kha Triết Nam ân cần nhìn người phụ nữ đang hồn bay phách lạc, dịu dàng khuyên nhủ.



Du Du lại tiếp tục rơi lệ: “Tiểu Nam, tại sao ông ấy lại muốn gạt tớ?”



Cô nói tới cha.



Kha Triết Nam lại ôm lấy vai cô khuyên nhủ: “Không phải là thật! Tất cả còn chờ được chứng thực nữa!”



Du Du thoát ra khỏi lòng hắn, nói: “Tớ muốn trở về một chuyến! Tớ đi trước đây!”



Kha Triết Nam vội vàng hỏi: “Cậu muốn về hỏi cha cậu? Muốn ông ấy chứng thực chuyện này?”



Du Du không trả lời hắn, mà vẫn bước diênđnalqđ nhanh đi về phía trước. Trong lồng ngực quay cuồng, khiến cho hô hấp của cô không cách nào bình tĩnh trở lại được.



Cô phải nghe được chân tướng từ chính miệng của người đàn ông mà cô kính yêu nhất.


Khi Bạch Ngôn Sơ từ lầu hai xuống thì liền nhìn thấy Đường Hạc Lễ ngồi một mình ở trên ghế sa lon. Anh thong thả đi xuống, lên tiếng chào hỏi: “Lão gia tử.”



Đường Hạc Lễ cười nói: “Thật ra thì lúc đó là ta lừa con, ta biết Giang Thái Bình, mẹ của Giang Tâm Di! Nhưng ta không ngờ, Giang Tâm Di lại chính là con gái của bà ấy.”



Bạch Ngôn Sơ ngồi xuống, ngồi vắt chân, mang theo một tia châm chọc cười nói: “Lão gia tử, ngài thật sự không muốn đi giải thích mấy câu với Du Du sao?”



“Không có gì hay để giải thích. Bởi vì, Giang Tâm Di không phải là con gái của ta! Có một số việc đã bị hiểu nhầm rồi.” Đường Hạc Lễ lại nói ra một câu làm cho anh ngạc nhiên.



Bạch Ngôn Sơ yên lặng một giây, sau đó hỏi: “Ý ngài là, mẹ của Giang Tâm Di nhớ nhầm sao?”



“Không sai! Năm đó ta đích thực đã phạm vào lỗi mà đại đa số đàn ông đều phạm phải, chính là dây dưa cùng người phụ nữ khác. Lúc trước Giang Thái Bình là vũ nữ, đàn ông theo đuổi bà ta rất nhiều, ta cũng là một trong số đó! Sau đó ta đã chiếm được hảo cảm của bà ấy, qua lại với bà ấy. Nhưng, ta thừa nhận ta không có ý định kết hôn với bà ấy.”



Đường Hạc Lễ nói tới chỗ này không nhịn được mà thở dài, nói tiếp, “Lúc trước là do ta tuổi trẻ mà ngông cuồng, không hiểu được cái gì gọi là tình yêu, chỉ hiểu được nhất thời vui vẻ. Sau này, Giang Thái Bình nói cho ta biết bà ấy mang thai. Ta rất hốt hoảng, liền diênđnalqđ lôi kéo bà ấy đi phá thai, lúc đầu bà ấy không chịu, nhưng ta ra sức khuyên bảo, bà ấy mới đồng ý. Ta nhớ rất rõ, ta đưa bà ấy tới chỗ một người bạn để phá thai, giải phẫu xong ta còn hỏi người kia, ông ta nói tất cả đều thuận lợi. Cho nên, đứa con của ta và Giang Thái Bình đã sớm chết rồi, không phải là Giang Tâm Di bây giờ!”



Lúc này Bạch Ngôn Sơ mới hiểu rõ: “Ngài là nói, ngài không phải là cha đẻ của Giang Tâm Di?”



“Quả thật không phải! Chỉ là, ta nợ Thái Bình, thật sự là rất nhiều! Những năm gần đây ta cũng thỉnh thoảng nhớ tới bà ấy, bởi vì, ta nợ bà ấy.” Đường Hạc Lễ lại ảo não thở dài.



Bọn họ cũng không biết được, Du Du đứng ở bên kia cầu thang. Nước mắt rơi đầy mặt cô, cô lẳng lặng nghe cha tự thuật lại tất cả.



Vẫn luôn cho cha mẹ là cặp vợ chồng ân ái nhất trên thế giới này. Khi còn bé, cô đều nhìn thấy cha sẽ giúp mẹ cắt tỉa bớt mái tóc dài, sửa lông mày, hầu như lúc nào cũng nghe thấy tiếng cười nói sẽ nghe khi cha và mẹ đang cùng nhau chăm sóc hoa ở ngoài hoa viên.



Cô vẫn luôn cho là, cái gọi là người vợ mỹ lệ xinh đẹp, chính là tình cảm chân thành kiếp này của cha, luôn là duy nhất của ông.



Nhưng tới hôm nay cô mới hiểu được, thì ra là trong cuộc đời của cha đã từng xuất hiện một người phụ nữ khác. Xuất hiện sớm hơn so với mẹ của cô.



Đường Hạc Lễ nhìn Bạch Ngôn Sơ thâm sâu nói: “A Sơ, Du Du cảm thấy thất vọng vì ta là bình thường! Ở trong cảm nhận của con bé, người phụ nữ ta yêu nhất chính là mẹ con bé! Không sai, người ta yêu nhất vẫn luôn là A Vân, bà ấy là duy nhất không thể thay thế. Nhưng, sự xuất hiện của một số người, chúng ta không có cách nào để tránh né!”



“Nhưng, ngài sẽ làm như thế nào để cho Giang Tâm Di biết ngài không phải là cha đẻ của cô ta? Cô ta sẽ tiếp nhận sự thật này sao? Với lại, ngài có chứng cớ để chứng minh sao?”



Đường Hạc Lễ kiên định nói: “Ta không ngại đi làm giám định DNA một lần! Chỉ cần Giang Tâm Di nguyện ý!”



Bạch Ngôn Sơ lại cười lạnh: “Với tính tình cực đoan của Giang Tâm Di, cô ta tuyệt đối sẽ không tiếp nhận sự thật này! Dù có thế nào, quả bom này đã nổ tung, tổn thương cũng đã xảy ra.”



“Dù là vậy, ta cũng quyết không cho phép cô ta mượn chuyện này tới quấy rầy ta và Du Du! Nhất là không cho phép cô ta gây chuyện bất lợi đối với Du Du!”



Bạch Ngôn Sơ gật đầu một cái.



Đường Hạc Lễ trầm trầm hỏi “Đúng rồi! Có phải con đã sớm biết chuyện này hay không?”



“Đúng vậy.”