Chồng Trước Có Độc

Chương 75 : Bắt côn trùng

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Editor:Nam Cung Nguyệt



Sau khi Đường Hạc Lễ tự thú, cũng không trở lại nữa, ở lại đồn cảnh sát chờ thẩm vấn. Kha Đông Hải đã nhận toàn bộ tội của mình, thú nhận mình chính là hung thủ của vụ án Tô Sĩ Vĩ ba mươi năm trước, cùng Đường Hạc Lễ cướp ba trăm vạn Đô-la của Tô Sĩ Vĩ.



Sau khi phạm tội hai người chôn thi thể của Tô Sĩ Vĩ, liền thề độc với nhau, mỗi người sẽ giữ bí mật này, không hề nhắc tới chuyện này nữa. Hai người mang theo số tiền ăn cướp được đường ai nấy đi, cũng thành lập sự nghiệp của mình sau  hai mươi năm.



Cho nên, mặc dù hai người có qua lại trong công việc, nhưng lại không cho phép con của mình chơi thân với nhau, càng không cho phép bọn họ yêu nhau rồi kết hôn với nhau, để tránh liên quan với nhau. Đây cũng chính là nguyên nhân Đường Hạc Lễ không cho phép con gái chơi thân cùng với Kha Triết Nam.



Những thứ này đều là Đường Hạc Lễ khai báo với cảnh sát.



Bởi vì vẫn chưa tới bảy mươi tuổi, cho nên Kha Đông Hải bị xử tù chung thân, mà Đường Hạc Lễ bởi vì chủ động tự thú, cộng thêm là tòng phạm, cho nên kết án năm năm tù.



Ngoài ra, Bạch Ngôn Sơ còn nói cho Du Du: Đường Hạc Lễ chuyển toàn bộ cổ phần cho cô và Bạch Ngôn Sơ. Trước mắt, cô và Bạch Ngôn Sơ là cổ đông lớn nhất của Hoa An.



Tất cả đã kết thúc, có vẻ như mọi thứ lại yên bình.



Ngày thứ tư Đường Hạc Lễ ở tù, Du Du trở về Biệt Thự trên núi. Vừa vào cửa, thấy Lâm Như Nguyệt lẳng lặng ngồi trên ghế sa lon rơi lệ.



Mặc dù xưa nay đối với người mẹ kế này không có bao nhiêu tình cảm, nhưng vào lúc này, Du Du cảm thấy bi thương, liền đi tới nhẹ nhàng gọi: "Dì Nguyệt."



Lâm Như Nguyệt chậm rãi ngẩng đầu, nói: "Du Du đã về rồi à?" Lại xoa xoa khóe mắt nói, "Dì đang nghĩ không biết ông ấy có khỏe không? Ở trong đó có gì không quen không?"diènhàgbhkytdon



"Dì Nguyệt, tôi tin tưởng cha tôi ở trong đó sẽ làm ông ấy bình tĩnh lại." Du Du nói, cầm bình trà thủy tinh lên thêm trà cho Lâm Như Nguyệt.



"Gần đây con có khỏe không?" Lâm Như Nguyệt hỏi.



"Cũng không tệ lắm, chỉ là cảm thấy rất mệt."



Lâm Như Nguyệt cười nhạt nói: "Ba tháng đầu cả người sẽ có cảm giác rất mệt mỏi! Cho nên phải nghỉ ngơi nhiều, chú ý dinh dưỡng."



Du Du mỉm cười gật đầu một cái.



"Đúng rồi, có chuyện muốn nói với con, cuối tuần này dì chuẩn bị đi Pháp giải sầu.



Du Du gật đầu một cái: "Dì Nguyệt cũng nên đi thư giãn."



"Ban đầu dì phản đối con ở chung một chỗ với Bạch Ngôn Sơ, không có ác ý. Nếu nó thật lòng đối tốt với con, vậy dì cũng không có lời nào để nói." Lâm Như Nguyệt thở dài, nhẹ nhàng uống một ngụm trà.



Du Du khẽ cười một tiếng: "Dì Nguyệt, cám ơn dì! Chuyện của tôi cùng Ngôn Sơ, tôi sẽ giải quyết cùng anh ấy."
Du Du ngẩn ra: "Hả?"



Lại nói quan hệ của Bạch Ngôn Sơ cùng Giang Tâm Di quả thật rất phức tạp, từ người yêu trở thành uy hiếp lẫn nhau, cuối cùng không đội trời chung. Nhưng, Bạch Ngôn Sơ lại lựa chọn bỏ qua cho con của cô ta.



Kha Triết Nam nhìn đồng hồ nói: "Thời gian đã không còn sớm, tớ muốn đi thăm cha tớ một chút."



=== ====== ====== =====



Tạm biệt Kha Triết Nam, Du Du trở về Hồng Viên.



Vừa vào nhà, liền thấy chị Tiên bưng đồ ăn đi ra, vẻ mặt mất tự nhiên.



Du Du hỏi: "Sao vậy?



"Ông chủ đã trở lại, đang ở phía trên."



Trong lòng Du Du rét lạnh, vội vàng thay giày lên lầu. Đến trước phòng ngủ, thấy Bạch Ngôn Sơ đang đứng ở bên giường yên lặng nhìn cô.



Du Du vội vàng cười hỏi: "Sao anh về sớm vậy?"diènhàgbhkytdon



"Em đã đi đâu? Đi shop¬ping?" Anh cười nhẹ nhàng, kéo cô lại gần.



Khi anh cười với cô, cô cười nói: "Em đi gặp Tiểu Nam."



Cô không muốn giấu giếm anh nữa. Chẳng lẽ, cô không thể gặp mặt uống chút trà cùng bạn bè một lần?



Bạch Ngôn Sơ cười châm chọc: "Tập đoàn Đông Hải thật đúng là lắm tai nạn a! Đầu tiên là Tổng giám đốc bỏ mình ngoài ý muốn, Tổng giám đốc mới vừa quản lý liền sơ suất làm thị trường chứng khoán biến động mạnh, sau đó tổng giám đốc lại gặp chuyện không may bị bỏ tù! Người thừa kế duy nhất cậu hai nhà họ Kha, cũng chuẩn bị rời đi."



Du Du biết trong lòng anh có chút hả hê. Dù sao, Hoa An cùng Đông Hải cũng cạnh tranh với nhau, hôm nay khi thực lực Đông Hải suy yếu, tuyệt đối là nguyện vọng ban đầu của Bạch Ngôn Sơ.



"Đó là ý nguyện của anh?" Du Du mỉm cười.



Bạch Ngôn Sơ nhẹ nhàng ôm cô, hôn trán: "Bảo bối, chuyện của đàn ông em  không cần hiểu."



"Em không cần phải hiểu! Thế giới đàn ông quá mệt mỏi." Du Du cúi đầu bất đắc dĩ nói.



Nhưng cô lại phát hiện mình bị người ôm ngang, lại bị đặt lên giường.