Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê
Chương 8 : Ông xã, anh thật hoang dã (1)
Ngày đăng: 10:59 30/04/20
Càng muốn, trong lòng càng tủi thân, có chút muốn khóc.
“Tiểu sư muội này thật không biết tự lượng sức, theo đuổi Dương Sâm lâu như vậy, nên tự cho là mình có thể theo đuổi được.”
“Đừng nói nữa.”
“Tiểu sư muội, đừng buồn nữa, chúng ta đều là tài tử khoa tài chính, nên kiêu căng tự mãn, em nhìn sư huynh làm gì, anh cũng rất yêu em a, anh làm bạn trai của em được không?” Một sư huynh bên cạnh Cố Bình An sợ cô quá thương tâm, quá khó xử nên bước đến chọc cô cười.
Cố Bình An nhìn hắn rất chăm chú nói: “Không muốn.”
Mọi người, “………”
Lý Hoan Tình mỉm cười nhìn những cô gái đang vây xem, “Các cô có thể cười nhạo cô ấy, thế nhưng, tôi cảm thấy các cô không có đủ tư cách, ít nhất cô ấy còn có dũng khí thổ lộ với người mình yêu, các cô dám không?”
“Ở các cô thấy Bình An không biết tự lượng sức, nhưng theo tôi thấy thì là Dương Sâm đã bỏ mất một viên minh châu, sau này chắc chắn sẽ hối hận.”
Các cô gái lục tục tản đi, Lý Hoan Tình dắt Cố Bình An xuống lầu.
Không tới hai tiếng, đoán chừng chuyện này sẽ truyền khắp cả trường, tin đồn về thiên kim thị trưởng tỏ tình với sư huynh bị cự tuyệt lan xa, nếu Cố Bình An không có thân phận gì thì chuyện này cũng không gây rắc rối quá lớn, nhưng mà, thân phận cô lại đặc biệt nên mọi hành động đều là một chuyện lớn.
Không tới hai tiếng, đoán chừng chuyện này sẽ truyền khắp cả trường, tin đồn về thiên kim thị trưởng tỏ tình với sư huynh bị cự tuyệt lan xa, nếu Cố Bình An không có thân phận gì thì chuyện này cũng không gây rắc rối quá lớn, nhưng mà, thân phận cô lại đặc biệt nên mọi hành động đều là một chuyện lớn.
Thật ra, cô rất hâm mộ Cố Bình An.
Có thể thẳng thắng nói lời yêu đối với một người con trai như vậy.
Cô yêu Tần Mục nhiều năm như thế, nhưng vẫn không thể mở miệng được, hai người vẫn cứ mãi là thanh mai trúc mã, trước sau nợ hắn một lời yêu thương, cô rõ ràng nhỏ hơn Cố Bình An, nhưng lại thiếu đi tinh thần phấn chấn và thanh xuân như Cố Bình An.
“Đừng đau lòng nữa.” Lý Hoan Tình nói, “Về nhà thôi.”
“Cậu nói, tại sao anh ấy lại không thích mình? Cô gái bên cạnh anh ấy đẹp hơn mình ở chỗ nào? Vóc dáng đẹp hơn vóc dáng của mình ở chỗ nào? Cùng lắm là kết quả học tập tốt hơn mình một chút mà thôi, vừa nhìn là thấy cứng ngắc vô vị.” Cố Bình An không phục lắm, tại sao nam thần lại không thích mình.
Lý Hoan Tình nói: “Cậu vẫn tự luyến như thế, mình thực rất lo lắng cho trái tim pha lê của cậu đấy.”
Mắt Cố Bình An đỏ lên, “Mình thực sự rất đau lòng.”
“Không sao, cậu hãy thử nghĩ một chút, chồng tương lai của cậu chắc chắn sẽ tốt hơn anh ấy, cậu sẽ cân bằng lại.”
Cố Bình An tức giận, “Có thể đừng nói tới Mục Lăng hay không?”
Lý Hoan Tình kinh ngạc, “Mình chưa nói gì, cậu đã nói Mục Lăng, chính cậu đã tự cảm thấy Mục Lăng là chồng tương lai của cậu rồi sao? Đúng là có chút tự giác mà, Mục đại thiếu phu nhân.”
Cố Bình An, “……….”
Ba muốn bán cô, người bạn xấu xa mà cô đã lầm lỡ kết giao lại đang cười trên nỗi đau của cô, thế giới này thật là tăm tối.
Đây là thời điểm trốn khỏi nhà.
Cố Bình An luôn thực hiện hành động thực tế hơn là hành động suy nghĩ, về nhà một lần rồi đặt vé máy bay đi Vân Nam, cô vẫn luôn thích Vân Nam, nhưng chưa từng được đi du lịch qua, điều này làm cho cô có chút tiếc nuối, lúc này dù sao cũng trốn khỏi nhà nên sẵn tiện đi Vân Nam luôn.
Mang chứng minh thư, hộ chiếu và thẻ ngân hàng, Cố Bình An mang theo hai bộ quần áo, thừa dịp đêm khuya chạy ra khỏi nhà lớn Cố Gia, đón taxi đến sân bay, lần đầu tiên đi du lịch một mình, trong lòng Cố Bình An có cảm giác thấp thỏm bất an.
Có thể gặp phải người xấu hay không?
Bỏ đi, cho dù gặp phải người xấu, cũng đỡ hơn làm vợ chưa cưới của Mục Lăng, nói không chừng lúc nào đó ngay cái mạng cũng không còn.
Đột nhiên, xe taxi thắng gấp, dừng ngay tại đường cao tốc, Cố Bình An suýt chút nữa bị đập chấn thương, xoa trán hỏi, “Tại sao lại dừng lại vậy?”
“Cô gái, có phải cô đã chọc phải người nào hay không?” Giọng nói của người lái taxi có chút run rẫy, Cố Bình An nhìn phía trước, trợn tròn cặp mắt.