Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 166 : Gặp người quen ở quán cà phê

Ngày đăng: 17:02 19/04/20


Edit: Hồng Ngọc



Có thể xinh đẹp như vậy chẳng phải là hồ yêu còn có thể là ai được nữa?



Mà thân thể này lại được phát hiện trong mộ Võ Tắc Thiên, nếu như đây là thi thể hồ yêu, không chừng chính là Võ Tắc Thiên.



Với lại Võ Tắc Thiên lúc đầu cũng giống như Tô Đát Kỷ là một hồ yêu, cho nên cô ấy có thể đến được Lý Thế Dân cùng với sự ưu ái của hai cha con Lý Trị hơn nữa tâm kế thâm sâu óc suy nghĩ gia trưởng như vậy mà đoạt lấy vương quyền.



Chuyện này người bình thường chẳng thể giải quyết nổi.



Chỉ trong chốc lát mà hàng loạt suy nghĩ trong lòng tôi đã tuôn ra.



Thuồng luồng tiên lại nói một câu phủ định hết lời tôi suy đoán: “ Không phải hồ yêu mà là cô ta yêu lực quá thâm hậu, ta cũng không nhìn ra cô ta là gì.”



“ Như vậy là…” Tôi không khỏi có chút thất vọng đúng lúc đang nói chuyện mẹ tôi đã cầm quần áo của tôi xuống đưa cho tôi còn nói tôi thật phiền phức.



Tôi chỉ nói vài câu khách sáo với mẹ xong liền muốn trốn đi, dù sao cũng là mẹ đẻ của mình mà lại giả khách khí có cảm giác rất quái dị nhưng chỉ cần biết họ an toàn thôi là tôi cũng yên tâm rồi.



Lúc đi xuyên qua cái lồng yêu khí, bên cạnh tôi toàn tiếng nổ lốp bốp của yêu khí, cũng may tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý nên cũng không có gì chần chừ mà trực tiếp xuyên qua, rời khỏi cái lồng yêu khí.



Chẳng qua điều làm tôi ngạc nhiên là thuồng luồng tiên thấy tui rời đi cũng rất vui vẻ mà theo tôi ra ngoài nói cả nhà tôi nguy hiểm đã được giải trừ, bây giờ còn có nó bảo vệ khỏi cái lồng yêu khí, toàn bộ biệt thự được phòng thủ kiên cố để cho tôi khỏi lo lắng.



Yêu khí cùng âm khí giống như là quan hệ chuỗi thực vật, coi như là âm khí khắc tinh cho nên đã có yêu khí bảo vệ nhưng tôi thật ra không lo lắng Lâm Yến Nhi với Vương quả phụ lại đến nhà tôi giở trò quỷ, liền đồng ý mang Thuồng luồng tiên cùng đi vừa lúc thân thể này còn rất nhiều chỗ tôi không rõ lắm.



Lúc đầu tôi dự định sau khi ra ngoài sẽ trực tiếp đi tìm Tô Mộc, thân thể tôi bị Lâm Yến Nhi trộm ai mà biết cô ta sẽ lấy thân thể tôi làm chuyện xấu xa gì, lỡ như cô ta lợi dụng thân thể tôi tiếp cận Tô Mộc sẽ không tốt.



Nhưng Tô Mộc không có điện thoại, tôi cũng đã gọi cho Đường Dũngvới Tô Đoàn nhưng không ai nghe máy, cũng không biết bây giờ bọn họ ở đâu, rơi vào bước đường cùng tôi quyết định sẽ tìm ở quán cà phê trước, đem theo khối yêu làm rõ trước đã.
Sao anh ta lại ở đây?



Sắc mặt tôi trầm xuống nói với nhân viên cửa hàng là tôi không thích bánh ngọt xin đem trả lại cho vị tiên sinh kia, nói xong tôi đứng lên rời đi.



Nhưng mà Vương Văn thấy tôi muốn đi bước chân nhanh tới, nói: “ Mỹ nữ cô đừng nóng giận, tôi không có ác ý chỉ là muốn biết về cô một chút.”



“ Anh…” Tôi chần chừ nhìn xem anh ta có điều gì bất thường không.



Lần trước Diệu Diệu nói hành động của anh ta rất kì lạ, sau lưng anh ta còn có một đường trong suốt điều khiển đã nói lên bây giờ anh ta không phải Vương Văn trước đây, chỉ là con rối của người khác, đã lâu tôi không gặp anh ta vậy mà bây giờ lại xuất hiện ở đây, lại còn chỉ mặt gọi tên tôi, có phải là anh ta đã nhận ra thân phận của tôi không?



“ Không thích bánh ngọt có thể uống ly cà phê, tôi thường đến tiệm này biết có loại cà phê rất ngon…” Vương Văn tốt bụng nói, lúc nói chuyện vẻ mặt anh ta rất bình thường, mắc dù anh ta không giống Vương Văn trước đây tôi từng gặp qua nhưng biết đâu anh ta vẫn là Vương Văn chỉ là tính cách thay đổi mà thôi.



Từng trải nhiều như vậy, đừng nói là anh ta mà ngay cả tôi cũng thấy mình trở nên thay đổi.



Tôi lười nghe anh ta dài dòng, trức tiếp cắt đứt lời hắn: “ Cà phê không thành vấn đề nếu nói chuyện thì cũng được.”



Tôi cũng muốn nhìn xem anh ta bây giờ có mục đích gì.



Vương Văn thấy tôi đồng ý nói chuyện cùng anh ta vẻ mặt vừa mừng vừa lo mà hưng phấn tự giới thiệu.



Nhưng mà anh ta lại rất thành thật, nói về thông tin cơ bản tương đối đúng nhưng kì lạ là những chuyện từng trải qua lại không nói một chữ.



Anh ta giới thiệu hồi lâu còn hỏi chờ thông tin của tôi, nhìn vẻ mặt anh ta như vậy chắc không biết tôi là Lộc Dương.



Nói chuyện một lúc, ngay cả tôi cũng bắt đầu nghi ngờ chẳng lẽ anh ta tìm tôi nói chuyện phiếm cũng chỉ là trùng hợp, vì thấy khuôn mặt này quá đẹp nên chỉ có ý muốn tán tỉnh một chút mà thôi?