Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 169 : Hiểu lầm

Ngày đăng: 17:02 19/04/20


Dịch: Lingg Lingg



Beta: Quỳnh VW



Bóng dáng người đó càng lúc càng gần, bộ dạng cũng càng lúc càng rõ. Nhưng không biết tại vì sao, xung quanh anh ta vẫn luôn được bao bọc bởi một tấm màng mỏng, mặc dù vẫn đang nhanh chóng tiến về phía tôi, nhưng diện mạo vẫn mơ hồ, không thể xác định rõ ràng được anh ta trông như thế nào.



“ Tô Mộc? Là anh phải không?” tôi vội lên tiếng hỏi, mặc dù không nhìn rõ được anh ta rốt cuộc là ai, nhưng trong lòng tôi vẫn luôn hy vọng. Suy cho cùng Tô gia phòng vệ rất nghiêm ngặt, phàm là người từ trong Tô gia bước ra, chí ít cũng không phải là cố nhân của tôi.



“ Yêu nữ nhà ngươi, Tô gia nhà ta trăm năm này đều là phong thủy thế gia, phòng thủ nghiệm ngặt, ngươi lại dám tự mình chạy đến tận cửa, nhận chết đi!” một giọng nói quen thuộc truyền đến, vừa nói trong tay anh ta rút ra một mảnh giấy đỏ phút chốc liền dán lên người tôi.



“Tô Đoàn…” Tôi bị một chưởng, khó khăn kêu lên tên anh ta.



Từ thanh âm không khó nhận ra, người trước mặt chính là Tô Đoàn. Chỉ là thanh âm ban nãy trong lời nói của anh ta đầy ý hận. Giống như có thâm thù đại hận với tôi vậy.



Trong chớp mắt một luồng nhiệt nóng không thể cản lại, dồi dào trút ra từ trong tờ giấy tuôn vào cơ thể tôi.



Tôi không chịu được đau mà kêu lên một tiếng. Giơ tay ra muốn nắm lấy Tô Đoàn giải thích với anh ta, nhưng tôi đau quá rồi, cảm giác giống như tâm can của tôi đang bị thiêu đốt vậy. Đau đến răng run cầm cập, đừng nói là giải thích đến một câu nói hoàn chỉnh cũng không thể nói ra.



Chớp mắt tôi đau đến mức quỳ xuống đất, người co quắp lại cuộn thành hình tròn.



Tô Đoàn thấy tôi đau đến như vậy, trong thanh âm thoáng qua một chút vui sướng mà nói:” Mấy năm nay ta mài công khổ luyện, cũng chính là vì ngày hôm nay, thế nào? Mùi vị của tấm xích luyện phù mà ta dùng bao tâm huyết để ngưng kết lại như thế nào? “



“ Tô…” trong hốc mắt tôi đã tràn đầy nước mắt, vùng vẫy ngước đầu lên nhìn vào anh ta. Không hiểu tại sao Tô Đoàn lại đột nhiên biến thành như vậy. Cho dù anh ta không biết tôi là Lộc Dương, nhưng đáng ra cũng không quen biết thân thể này mới đúng. Tại sao đối với tôi lại nảy sinh ra nhiều oán hận như vậy?




Tôi nhìn thấy thái độ của Lâm Yêu Nguyệt này vô cùng căm tức, đột nhiên giãy dụa kịch liệt đứng dậy.



Cô ta trộm đi thân thể của tôi, bây giờ lại cố ý trước mặt tôi dùng thân thể của tôi ân ái với Tô Mộc, nói rõ là cố ý ghê tởm tôi.



Cho dù có thực sự bị Tô Đoàn một dao đâm chết, tôi cũng không thể để cô ta như ý nguyện được.



Thấy tôi giãy dụa, Tô Đoàn còn tưởng tôi muốn chạy trốn, gầm lên một tiếng, thanh kiếm sắt trong tay nháy mắt rơi xuống, một kiếm xuyên



qua hồng phù, đâm vào thân thể tôi.



“ Tô…” tôi chỉ cảm thấy cổ họng có chút ngọt, một mùi máu tươi trong nháy mắt tràn ngập trong khoảng miệng của tôi. Tôi không còn quan tâm để ý đến Tô Đoàn, hai mắt chăm chăm nhìn vào Tô Mộc, trong lòng đau khổ dị thường.



Lại một lần, lẽ nào tôi phải chết trước mặt Tô Mộc hai lần ư?



Nước mắt của tôi trong chốc lát mơ hồ cả đôi mắt, tôi bây giờ rõ ràng đang ở trước mặt Tô Mộc, anh ấy cũng có thể nhìn ra tôi, nhưng lại không nhận ra được “ Lộc Dương “ bên cạnh là giả, tôi mới là thật.



Trong lòng dùng sức hét ra tôi mới là Lộc Dương, nhưng sau khi trong khí quản của tôi bị máu tươi màu xanh đó chiếm cứ, càng chứng minh thêm thân phận yêu nữ của tôi.



Ánh mắt Tô Mộc nhìn tôi càng ngày càng lạnh.



“ Dương Dương chúng ta đi về thôi.” anh ấy quay đầu lại nhìn vào Lâm Yêu Nguyệt ôn nhu nói