Chồng Yêu Là Quỷ
Chương 174 : Mèo mun
Ngày đăng: 17:02 19/04/20
*Mèo đen là thú cưng của quỷ vương, luôn được ngài yêu chiều để bên mình.
Lòng tôi đặc biệt thấp thỏm, không biết có nên đi tìm anh ta hay không.
Lúc tôi còn đang do dự, tiếng chuông điện thoại di động của tôi vang lên. Là mẹ tôi gọi, mẹ nói tôi phải về nhà ngay, trong nhà có việc gấp.
“Xảy ra chuyện gì?” Tôi căng thẳng, hỏi mẹ.
“Chuyện là nhà chúng ta vừa mới mở cửa thì có con mèo trong tiệm cà phê mèo gần đó chạy vào nhà. Ông chủ quán đến tìm mèo. Nhưng nhà mình hệ thống bảo vệ thế nào, cha mẹ cũng không nắm rõ. Ông chủ quán kia không vào được. Mẹ cũng không dám chạm vào mèo. Con thay quần áo nhanh rồi về xem bắt mèo trả cho người ta. Không thể để cho mèo đi lung tung trong nhà mình.” Mẹ tôi nói, đầu kia điện thoại còn truyền đến hai tiếng mèo kêu nghe rất dữ tợn.
Mẹ tôi không nhìn thấy được yêu khí xanh lục vây bên ngoài biệt thự, cho rằng người khác không vào được là bởi vì hệ thống bảo an biệt thự tốt.
Lòng tôi lại một mảnh âm u, yêu khí không chặn được mèo!
Yêu khí phòng ngự của giao tiên có thể nói khá đặc biệt, mặc kệ là trên người mang theo dương khí người, nhưng nếu quanh thân có âm khí của quỷ, chỉ cần tới gần yêu khí, liền sẽ bị yêu khí cắn nuốt tiêu diệt, bảo vệ biệt thự chặt chẽ một con ruồi cũng khó lọt.
Nhưng duy nhất một loại sinh vật là ngoại lệ, trên người nó sát khí quá nặng, vừa lúc có thể cùng yêu khí hòa hợp, nhẹ nhàng tiến vào bên trong cấm địa.
Chính là mèo đen.
Mèo đen là khắc tinh của quỷ, đối với ba mẹ tôi thật ra không có gì uy hiếp, mặc dù như vậy, lòng tôi vẫn là bất ổn, mặc kệ mèo đen kia có thể thương tổn đến ba mẹ tôi hay không, đều chứng minh bọn họ hiện tại đã bị người khác theo dõi.
Người nọ có thể để mèo đen đi vào nhà tôi, thì hẳn có thể đem những thứ thuật pháp cổ quái kèm theo vào.
Tôi lo lắng ngồi không yên, bảo Lục Nhĩ đưa tôi ra ngoài.
Lục Nhĩ kêu khẹc...khẹc… hai tiếng, đẩy cửa ra lần nữa, móng vuốt nhỏ kéo tay tôi đi ra ngoài.
“Em ở bên cạnh anh chờ xem đi, chờ anh đuổi xong quỷ, em sẽ tin tưởng lời anh nói lần trước với em, Thiên Sát Cô Tinh mệnh nhất định phải cùng mệnh Thủy Mạn Kim Sơn ở bên nhau.”
Vương Văn nói.
Nói xong hắn bảo tôi lui về phía sau một chút, khỏi lát anh ta thi triển thuật pháp ngộ thương đến tôi.
Tôi không biết nói thêm cái gì, đã đến lúc thế này rồi, thế mà anh ta còn có tâm tư đi cua gái.
Nhưng tôi cũng tò mò xem hắn tính toán như thế nào để phá hư cái lồng yêu khí của Thuồng Luồng tiên, liền lui ra xa.
Thấy hắn giơ tay vỗ hai cái vào chính người mình, giống phủi tro bụi trên người, sau đó vẻ mặt trang trọng ngồi ngay ngắn trên mặt đất, trong tay lấy ra một cái lục lạc bằng gốm, trong miệng huyên thuyên niệm chú ngữ.
Theo chú ngữ vang lên, lực chú ý của mắt tôi tập trung nhìn ở bốn phía xung quanh, xem âm khí và yêu khí có biến hóa hay không.
Yêu khí vẫn trơ trơ nồng đậm cứng cỏi như cũ, đến khi tôi tới gần một chút ngẫu nhiên có chút chuyển động. Tôi sợ yêu khí ở gần tôi sẽ nổ mạnh khiến cho Vương Văn hoài nghi, nê không dám lại gần quá.
Am khí bốn phía hình như cũng không có gì biến hóa, giống như thứ Vương Văn ngâm nga không phải chú ngữ, mà là nhạc thiếu nhi bình thường.
Tôi bất giác có chút kỳ quái, xem tư thế này, Vương Văn căn bản là không có pháp lực gì, hay là lần trước phá hỏng âm khí cấm chế của Tô Mộc không phải Vương Văn?
Lòng tôi nghi hoặc, im lặng nhìn Vương Văn xoay sở, liên tiếp hơn nửa giờ đi qua, bốn phía cũng không có xuất hiện cái gì biến hóa. Ngay lúc tôi nhịn không được muốn đánh lên người Vương Văn, một bóng dáng đen nhánh đột nhiên từ trong yêu khí đi ra.
“Meo.” Âm thanh lạnh băng xuất hiện ở trước mặt tôi, đúng là một con mèo đen.
Con mèo này toàn thân đen nhánh, giống như vừa mới vớt từ trong chậu