Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 42 : Một mạng đổi một mạng

Ngày đăng: 17:00 19/04/20


Máu tươi lập tức phun ra ngoài.



“Bà ơi!” Tôi nhìn thấy thiếu niên kia như phát điên mà hô lên hai chữ với Thẩm Mai Chi, nhưng trước mặt tôi trông nó như biểu diễn kịch câm vậy, cho dù cảm xúc có tan vỡ như thế nào đi nữa, biểu cảm có đau đớn ra sao đi nữa, đều không hề có chút tiếng động nào.



Mà vẻ mặt lạnh nhạt của Tô Mộc rốt cuộc cũng thay đổi, tuy mặt vẫn như phủ băng, nhưng tôi đã nhìn ra cơn giận của anh ta đã tiêu bớt già nửa rồi.



“Tô Mộc, nếu bà ta là đồ đệ của anh trai anh, thì hay là tha cho bà ta lần này đi, huống hồ ông chủ Châu vốn là người có lỗi trước.” Bả vai tôi đau dữ dội, nhưng vẫn lên tiếng xin xỏ cho Thẩm Mai Chi.



Cũng không phải bởi vì tôi cao thượng gì, chỉ là tôi không muốn thấy Tô Mộc bị làm khó.



Thẩm Mai Chi rõ ràng cũng không ngờ rằng tôi lại cầu xin giúp bà ta lúc này, cả người đều ngẩn ra, đợi bà ta kịp phản ứng lại thì đột nhiên bò tới phía tôi!



Tôi bị dọa giật cả mình, trốn ra sau theo bản năng, nhưng bà ta qua đây xong cũng không làm hại gì tôi, mà ngẩng đầu rồi dập đầu bốp bốp với tôi, vừa dập đầu còn vừa nhận sai, dáng vẻ rất thê thảm, hơn nữa cánh tay ào ào chảy máu của bà ta, cho dù ai nhìn thấy thì trong lòng cũng phát run, sợ bà ta mất máu quá nhiều mà chết mất.



“Tô Mộc...” Tôi khổ sở nhìn về phía Tô Mộc, Tô Mộc cũng nhìn tôi, thấy tôi lại muốn cầu xin cho Thẩm Mai Chi, rốt cuộc sắc mặt anh ta cũng hòa hoãn hơn nhiều, vứt bỏ thiếu niên kia qua một bên, đi nhanh về phía tôi, ôm lấy tôi, tay ấn vài cái trên miệng vết thương nơi bả vai của tôi.



Tôi lập tức cảm thấy cơ thể tê rần, như bị đánh thuốc tê vậy, thế mà lại không đau.



“Niệm tình vợ tôi cầu xin cho bà, tôi sẽ cho bà một cơ hội cuối cùng, một năm trước vì sao bà không chiếm đoạt cơ thể của con trai Châu Kiệt để hồi sinh cháu bà, ngược lại, bây giờ mới đến báo thù, trong năm đó, rốt cuộc bà đã trải qua chuyện gì?” Tô Mộc dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Thẩm Mai Chi, nói.



Tôi thấy hơi khó hiểu, nếu đã biết vì sao Thẩm Mai Chi lại muốn ra tay với con trai Châu Kiệt, còn hỏi bà ta nhiều như vậy làm gì, trực tiếp kêu bà ta giải thuật cấm của bố ông chủ Châu không phải là được rồi sao, nhiệm vụ của chúng tôi cũng sẽ hoàn thành.



“Bởi vì một con rắn thiêng.” Thẩm Mai Chi đã sớm tái mặt, hơn nữa vừa rồi bà ta dập đầu mà làm cho mặt dính đầy đất, không nhìn ra biểu cảm bấy giờ.



“Chính bà đã thả rắn lên mộ ông cụ Châu? Nó rốt cuộc có lai lịch gì, thậm chí ngay cả tôi cũng không phá được thuật cấm của nó?” Tô Mộc nhíu nhíu mày, rõ ràng đã dấy lên chút hứng thú, ngay cả giọng nói cũng vội vàng hơn.




Chỉ là khi tôi mới vừa liếc mắt nhìn nó, dường như nó đã cảm nhận được tôi, chợt quay đầu, đôi mắt nhỏ màu hổ phách xoáy thẳng vào tôi, toát ra ánh sáng âm u!



Tôi sợ đến mức hai chân mềm nhũn, suýt nữa là nằm thẳng cẳng trên đất luôn.



Cũng may nó nhìn ra tôi sợ nó, mới không để ý tới tôi nữa, mà hỏi Thẩm Mai Chi: “Rút trận Dầu Oa Sát? Ngươi không định báo thù nữa hả?”



Thẩm Mai Chi lại liếc mắt sang Tô Mộc, trên mặt không nói rõ được là biểu cảm gì, chỉ im lặng gật đầu.



“Vậy hồn vía mà lúc trước ngươi đã đồng ý với ta...” Rắn đen lập tức ngẩng đầu lên, lúc nói chuyện còn khè lưỡi ra với Thẩm Mai Chi.



“Ta sẽ cho ngài, quy củ của sư môn chính là đã nói được thì phải làm được, đợi sau khi ta chết, ba hồn xin tùy ý để ngài tới lấy.” Thẩm Mai Chi lập tức nói.



Giờ tôi mới rõ giữa bà ta và rắn đen có quan hệ như thế nào, thì ra rắn đen không phải là con vật do bà ta nuôi, mà là bà ta cầu xin rắn đen bày trận pháp Dầu Oa Sát này, vì nó mà Thẩm Mai Chi còn không tiếc bán cả linh hồn mình đi.



Có lẽ đối với người bình thường như chúng tôi mà nói, bán đi linh hồn cũng không sao cả, dù sao thì người chết cũng như cây đèn cạn dầu, chuyện sau khi chết đâu ai nói rõ được, nhưng đối với thầy phong thủy bọn họ mà nói, hồn vía đối với bọn họ có ý nghĩa khác với người thường, ví như Tô Mộc thì nếu không còn hồn vía, anh ta sẽ không thể thành ma, càng không thể nào tu thành lệ quỷ gì đó, hơn nữa Thẩm Mai Chi có năng lực giữ lại hồn vía cho cháu trai của bà ta, thì nếu sau này bà ta chết, luyện bản thân mình thành ma, sau đó lại tu luyện một lần nữa, hẳn cũng không phải là việc khó.



Bán hồn vía đi, đồng nghĩa với việc thề rằng sau khi mình chết sẽ tiêu tan tất cả hồn vía, không chỉ là đời này tiêu tùng, mà ngay cả về sau cũng phải chặt đứt cơ hội đầu thai chuyển thế.



Để trả thù ông chủ Châu, làm hồi sinh cháu bà ta, Thẩm Mai Chi quả thật đã tuyệt tình với chính mình như vậy sao...



Tôi không tránh khỏi bắt đầu thương hại Thẩm Mai Chi, bà ta yêu cháu trai chắc chắn đã vượt qua tất cả mọi thứ, mới có thể sẵn sàng từ bỏ tất cả để cướp đoạt cơ thể của con trai ông chủ Châu, đây cơ bản chính là một vụ buôn bán dùng một mạng đổi một mạng, nếu Tô Mộc gặp phải chuyện giống vậy trong tương lai, kêu tôi cũng dùng một mạng đổi một mạng, tôi có bằng lòng không?



Chí ít là bây giờ, tôi không bằng lòng.