Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 59 : Mua nhà xem phòng

Ngày đăng: 17:00 19/04/20


“Hả? Cô ta còn tới nữa sao?”



Hình ảnh Đao Minh khống chế cổ trùng dày vò tôi hiện ra rõ mồn một trước mắt, đừng thấy trên tay tôi chỉ có một vết đao quét qua, vết thương nhìn không nghiêm trọng, nhưng những chuyện gặp phải giữa ban ngày ban mặt hôm nay thực sự không khác gì địa ngục trần gian với tôi cả, còn khó chịu hơn cả bị giết, vì vậy trong lòng tôi sự tồn tại của Đao Minh chính là sự tồn tại của nữ ma đầu, nhất là khi Tô Thịnh nói sức mạnh của Đao Minh tương đương với Tô Mộc, tôi lại càng lo lắng.



“Yên tâm, đêm nay em sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu, anh ở bên trông chừng em.” Tô Mộc thấy tôi sợ đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt cả đi, đau lòng kéo tay tôi nói.



Tôi đành gật đầu, dù gì đây cũng là nhà của Đường Dũng, có Đường Dũng và Tô Mộc ở đây, Đao Minh đến cũng không có gì phải sợ.



Kéo tay Diệu Diệu lên tầng, rất nhanh tìm đến nhà của Đường Dũng.



Nhưng cửa phòng nhà Đường Dũng vừa mở, bên trong lại trống không.



“Đại ca em đâu?” Tôi hỏi Diệu Diệu.



“Đại ca đang tắm, sau khi anh ấy nghe nói đêm nay phải canh cho chị ngủ, phấn khích vô cùng, cũng tắm gội ba lần rồi đấy.” Diệu Diệu nói, lắc đầu nói anh ta lớn rồi mà như trẻ con vậy, lại lầm bầm: “Cũng chẳng phải lần đầu ngủ cùng phụ nữ, sao anh ấy lại phấn khích vậy chứ, đúng là khó hiểu mà.”



Vừa dứt lời, phòng tắm truyền đến tiếng thét giận dữ của Đường Dũng: “Đường Diệu Diệu!”



“Hả?” Diệu Diệu rụt cổ lại, cảm nhận được sự tức giận của Đường Dũng, nhanh chóng nhận thức ra mình vừa nói sai cái gì, bàn tay bé nhỏ che miệng, chạy thẳng ra phía sau tìm Trịnh Lâm.



Trịnh Lâm cũng là tiểu quỷ như Diệu Diệu, cũng đều là tiểu quỷ Đường Dũng luyện ra, quan hệ giữa hai người rất tốt, thậm chí Diệu Diệu thấy âm khí của Trịnh Lâm yếu ớt, bèn lấy một phần âm khí của mình chia cho Trịnh Lâm.



Có sự bổ sung âm khí từ Diệu Diệu xong, hồn vía Trịnh Lâm lại ngưng tụ rõ hơn nhiều.



Lúc này tôi mới phát hiện ra, âm khí có rất nhiều tác dụng, chỉ cần không hóa âm khí thành lệ khí để tấn công những quỷ vật khác, cũng không tổn hại đến quỷ vật, thậm chí còn tăng hình dáng cho quỷ vật.



Vừa rồi Tô Mộc đánh Trịnh Lâm một quyền như vậy, mặc dù đánh bay Trịnh Lâm đi, nhưng cũng không gây tổn thương cho Trịnh Lâm, ngược lại còn giúp Trịnh Lâm ngưng tụ đám hồn vía sắp tiêu tán kia!



Anh đang cứu Trịnh Lâm!



Phát hiện ra điều này, tôi lập tức nhìn về phía Tô Mộc, ánh mắt có chút cảm kích.



Tô Mộc phát hiện ra tôi đang nhìn anh, khóe môi cong lên nở nụ cười, giơ tay vuốt ve mái tóc rối bời của tôi, mắng: “Coi như em cũng không ngốc đến hết thuốc chữa.”
Khi Tô Mộc bước ra từ phòng tắm, vết thương trên mặt đã biến mất toàn bộ, lại lấy lại khuôn mặt đẹp trai rạng ngời không ai sánh bằng, khi bước đến bên cạnh Đường Dũng, anh còn cười lạnh như cố ý mượn cớ gây chuyện, sau đó kéo tay tôi đi, nói muốn đưa tôi đi ăn sáng.



Tôi liên tục gật đầu, cảm giác khi cùng ở bên Đường Dũng và Tô Mộc đúng là kinh dị thật, đặc biệt là khi thấy chỗ xanh chỗ tím cùng với vết máu ứ đọng trên mặt Đường Dũng, tôi có chút xấu hổ, vội vội vàng vàng nói xin lỗi Đường Dũng rồi mang theo Trịnh Lâm cùng Tô Mộc rời đi không khác gì chạy trốn.



Ăn sáng xong, Tô Mộc lái xe đưa tôi và Trịnh Lâm đi thẳng đến trung tâm bất động sản.



Lúc ăn cơm anh đã bắt Trịnh Lâm tìm kiếm không ít tin tức về nhà cửa.



Cuối cùng sàng lọc ra một tòa nhà tên là Phùng Đông, đó là một doanh nghiệp kinh doanh nhà ở có quy mô khắp cả nước, dù là ở đâu trên đất nước này cũng có nhà ở của họ, nổi tiếng có khu cảnh quan lâm viên và khu vực đất xanh, là một trong 500 doanh nghiệp lớn mạnh nhất thế giới.



Trước đây khi cậu tôi muốn đổi nhà từng cân nhắc tòa Phùng Đông này, đáng tiếc tòa nhà này mọi thứ đều tốt, nhưng giá bán quá đắt, khoảng mười mấy tỷ, lại không có ưu đãi gì.



Cuối cùng cậu tôi vì áp lực kinh tế, đành từ bỏ nơi đó.



Khi cậu tôi đi xem nhà, mẹ tôi cũng đi theo, vô cùng thích nhà ở Phùng Đông, không biết bao lần từng nói rằng nếu đời này được sống ở đó, vậy cũng không uổng công sống trên đời này.



Vì vậy sau khi quyết định đi xem phòng ở Phùng Đông, tôi vô cùng phấn khởi, tuy trong túi tôi hiện giờ chỉ có 3 tỷ rưỡi, nhưng Phùng Đông cũng có những căn hộ nhỏ, 3 tỷ rưỡi chắc cũng đủ mua một căn bốn mươi, năm mươi mét vuông, hơn nữa nếu chỉ có tôi và Tô Mộc ở thì như vậy cũng đủ rồi, thậm chí, tôi còn có thể mời mẹ qua ở cùng.



Càng nghĩ tôi càng phấn khởi, Tô Mộc thấy tôi vui vẻ như vậy, tâm trạng cũng khá lên nhiều, khóe miệng khẽ mỉm cười.



Rất nhanh chúng tôi đi qua khuôn viên tuyệt mỹ của khu chung cư để đến bộ phận kinh doanh nhà.



Tiếp đón chúng tôi là một người đàn ông khoảng chừng 25 tuổi, nhìn có vẻ rất thông minh.



Đầu tiên anh ta hỏi yêu cầu mua nhà của chúng tôi là gì, lại hỏi dự tính của chúng tôi, sau đó rất nghiêm túc giới thiệu cho chúng tôi.



Tô Mộc ngồi một bên không nói gì, đôi mắt nhàn nhã đánh giá chung quanh, khi người cố vấn giới thiệu tất cả các căn cho tôi xong, muốn đưa tôi đi đến gian mẫu để xem nhà, đột nhiên Tô Mộc ngắt lời: “Căn nhà anh vừa nói, chúng tôi không đi.”



“Tại sao?” Tôi và người cố vấn đều thấy kỳ lạ hỏi.



“Căn nhà đó quá nhỏ, ở hướng tây nam trong tòa nhà của các anh, còn có một căn hơn ba trăm mét vuông, chúng tôi muốn đi xem căn đó.” Tô Mộc nói.