Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 101 : Tôi pha trà anh dám uống sao?

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


Edit: banhocminh99



Beta: Twinsyl



“Thi Thi...” Tiểu Nhu khẩn trương cầm tay Tô Thi Thi, không biết đây là tình huống gì.



Tô Thi Thi nhìn cô lắc đầu: “Cô về công ty trước đi.”



“Cô sẽ không sao chứ?” Tiểu Nhu nhìn bảo vệ sát khí như hung thần, trong lòng lo lắng đến nỗi tim đập thình thịch.



“Sẽ không sao.”



Tô Thi Thi mặc dù cũng không tốt, nhưng nhớ đến Bùi Dịch đã nói một lát nữa gặp nhau, không hiểu sao tâm tình bĩnh ổn hơn rất nhiều.



Nửa ngày sau, Tô Thi Thi bị mang tới tầng cao nhất của Cao ốc Phương Minh.



Tòa nhà lớn này nhìn ở bên ngoài cũng chỉ ở mức trung bình, không nghĩ đến tầng cao nhất lại có một không gian riêng, giống như một căn hộ cao cấp.



Mời Tô Thi Thi đang ngồi ở một cái ghế lô xa hoa đứng lên, bảo vệ dẫn cô đến cửa rồi lui xuống.



Tô Thi Thi đứng bên ngoài cánh cửa bằng gỗ lim, hít sâu một hơi, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.



Cô chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm. Theo ánh sáng từ nơi tiến vào đến ánh sáng trên mặt đất, tầm mắt rất hạn hẹp.



Chỉ nghe bên trong truyền đến âm thanh, còn có mùi thơm ngát, làm người ta hoài nghi có phải đang ở không gian sông núi hữu tình.



Chỉ là quá tối.



Tô Thi Thi đứng vài giây, nhìn đi nhìn lại vẫn thấy không rõ ràng lắm, chỉ lờ mờ nhìn thấy phía trước có một cái bóng mơ hồ, còn nghe được tiếng nói chuyện.



Tô Thi Thi cẩn thận đi vào trong, không biết người gọi cô đến là người như thế nào, phong cách này thật không Bùi Dịch.



Cô mới đi vào trong được hai bước, tầm mắt mới từ từ sáng rõ.



Trong phòng cực kỳ tối, cô lờ mờ thấy phía trước hình như có sô pha cùng bàn trà. Còn có vài người ngồi trên sô pha.



Cô đang muốn nhìn kĩ xem, bỗng nhiên tay chợt lạnh. Có người đang giữ tay cô lại.



Như một phản xạ có điều kiện, Tô Thi Thi quay sang nắm cổ tay người kia, chuyển ra phía sau, khom lưng đem người kia vật ngã văng ra ngoài.



Chỉ nghe “ Rầm” một tiếng, cùng với tiếng một người đàn ông kêu rên vang lên, tiếng nói chuyện trong phòng trong phút chốc yên lặng.



Một động tác ném qua vai thành thục, Tô Thi Thi tự mình cảm thấy không chân thực.



“Thành công rồi hả?” Cô đã từng học lâu như vậy mà không thành công, không ngờ vào lúc này lại ném được người kia ra ngoài!
Liếc mắt thấy trên bàn có dụng cụ pha trà, cô nhàm chán nói với hắn: “Tôi đi pha trà cho anh.”



Người kia tinh thần lập tức tỉnh táo, nói: “Tôi thích uống trà đậm đà, cô pha được sao?”



Tô Thi Thi vẻ mặt không hiểu nhìn hắn: “Càng đặc càng tốt? “



“Đương nhiên, càng đậm đà càng tốt!”



Lời của hắn vừa dứt, bên cạnh đã truyền đến một trận cười vang.



Có người trêu ghẹo: “Tam thiếu, pha trà làm cái gì? Trực tiếp thưởng thức của mỹ nữ không được sao!”



“Nực cười! Phụ nữ của Bùi Dịch mà dám thưởng thức sao?Ít nói nhảm, hôm nay Hỗ Quân Nhạc tôi vui vẻ, muốn uống trà đặc!” Hỗ Quân Nhạc vui vẻ nói xong khiêu khích nhìn Tô Thi Thi: “Thế nào, cô thấy sao?”



Hỗ? Thì ra hắn là người nhà họ Hỗ, không phải là vừa rồi vị phó tổng kia cũng là người nhà họ Hỗ sao?



Ánh mắt Tô Thi Thi tối sầm lại, cô và người của Hỗ gia hôm nay thật có duyên.



Những người này cô không nên tiếp xúc, tránh xa trong cái vòng tròn luẩn quẩn của họ thì hơn.



Nhìn nhóm người con cháu nhà giàu đời thứ hai này, tuổi tác không lớn hơn cô bao nhiêu. Bên cạnh người này lại muốn uống trà, rõ ràng là đang muốn trêu đùa cô mà.



Đối với những người này, có người nào ngu ngốc nhận lời?



Tô Thi Thi hít sâu một hơi, nặn ra một nụ cười tươi tắn: “Được thôi, nhưng anh đừng hối hận.”



Hỗ Quân Nhạc vui vẻ nói: “Có gì mà phải hối hận, chỉ cần cô dám pha, tôi dám uống.”



Mắt Tô Thi Thi ánh lên một tia giảo hoạt, yên lặng bưng khay trà tới, nhắc ấm pha trà, mở nắp lên, cầm gói trà, nhìn nhìn - -



Vừa hay, là Thiết Quan Âm!



Cô bắt đầu đổ Thiết Quan Âm vào ấm. Một giây, hai giây, ba giây...



Hỗ Quân Nhạc không tự giác nuốt nước bọt, mắt trợn lớn, đột nhiên có dự cảm không lành.



Tô Thi Thi ước chừng đã đổ đến nửa ấm lá trà mới dừng tay, cầm lấy ấm nước, rót vào ấm trà.



Tốc độ của cô rất nhanh, lắc lắc cái ấm, đem đổ nước đầu tiên đi, lại pha đầy nước vào, chờ một lát, đổ ra một ly, vui vẻ đưa cho Hỗ Quân Nhạc.



Cô khiêu khích nhìn hắn: “Trà ngon mới pha, anh dám uống không?”



Sáng giờ tui sụp hố truyện, giờ tui mới lết lết đi đăng truyện đây