Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 104 : Cửa lại bị phá banh

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


“Rầm rập rầm rập rầm rập - - “



Đều nhịp tiếng bước chân đầy rẫy ở trong hành lang.



Thời điểm Tô Thi Thi bọn họ đến, 50 vệ sĩ kia đã đứng ở cửa nhà họ Hà, đem bốn phía bao vây đến con ruồi bay còn không lọt, chỉ chừa ra một lối cho Tô Thi Thi và Bùi Dịch hai người đi vào.



Giờ khắc này, Bùi Dịch liền như đế vương một dạng ôm lấy cô, từng bước một hướng tới cửa đi đến.



“Ầm... - - “



Phía trước truyền đến một tiếng rất nhỏ của thứ gì đó bị phá hủy, cửa theo tiếng mà vỡ ra. Vệ sĩ mặc đồ đen lập tức tuôn vào trong nhà.



Tô Thi Thi đột nhiên nhớ tới hai người gặp mặt ngày đó. Cô bị Hà Chí trói trong phòng ngủ, nà người đàn ông này cũng là giống hiện tại cái dạng này từ trên trời giáng xuống.



“Anh liền là như thế này phá banh cổng à?” Tô Thi Thi không khỏi nghĩ đến. Tận đáy lòng có một chỗ nào đó, tim đập càng ngày càng nhanh.



“Các người là ai? Các người đây là xâm phạm gia cư bất hợp pháp hiểu không?” Bên trong truyền đến tiếng thét chói tai của Đoàn Ngọc Lộ.



Ngay sau đó, vang lên tiếng la hét của Phú Tuyết Trân hình như vô cùng đau đớn: “Cửa nhà tôi! Chết tiệt, các người tới cùng là ai? Trong hai tháng, cửa nhà tôi đã bị phá hủy ba lần rồi!”



“Toàn bộ đều là tôi làm.” Bùi Dịch ôm láy Tô Thi Thi, cấp cho cô một cái ánh mắt trấn an, đi vào bên trong.



“Các người đi ra ngoài cho too...”



Phú Tuyết Trân còn đang chửi bậy, nhưng khi thấy cửa xuất hiện hai người khi đó, mi mắt mạnh trừng. Không biết là bị dọa sơ, hay vẫn lại là tức giận đến không đứng vững ngã đến trên ghế sofa.



“Bùi Dịch, Tô Thi Thi, quả nhiên là các người. Tô Thi Thi, kẻ tiện nhân cô mau bồi đền cửa nhà tôi!” Phú Tuyết Trân tức điên rồi.



Sửa lại cửa phải mất một số tiền lớn, người coi tiền bạc như mạng, tâm bà ta đều đã đang nhỏ máu.



“Tô Thi Thi, tôi không phải kêu một cô tới sao, cô cũng dám...” Đoàn Ngọc Lộ nhìn thấy Bùi Dịch cũng đến đây, tức giận đến muốn điên lên ăn nói lung tung.



“Hiện tại làm sao đây? Có chú trẻ của cô ở đây, chuyện này sợ là không dễ làm như vậy rồi.”



Tô Thi Thi lạnh lùng nhìn hai người: “Bà nội của tôi đâu? Nếu bà thiếu mất một cọng lông tơ, tôi nhất định hẳn không cho các người dễ chịu!”



“Lão thái bà ở bên trong, cô muốn gắp bà ấy...”



Bên kia Phú Tuyết Trân lời còn chưa nói xong, chỉ thấy mười mấy vệ sĩ đã ở phòng trong lục soát loạn cả lên.




“Không sai.” Hà Chí Tường điều chỉnh sắc mặt, đối với Tô Thi Thi nói, “Cô tất phải chuyển ra khỏi trang viên Đoàn gia, bằng không...”



Hắn khóe môi nhếch lên cười lạnh, cầm ra điện thoại, đem màn hình nhắm ngay cô “Chẳng thế thì tôi liền đem ảnh của cô toàn bộ đều tung lên trên mạng!”



Hắn nói xong đem ảnh chụp rất nhanh lướt qua, triển lãm cho Tô Thi Thi xem.



Tô Thi Thi đồng tử mạnh co rụt lại, sắp tức điên rồi.



Cái tên đê tiện vô sỉ tiểu nhân!



Những thứ ảnh chụp này đều là lúc hai người đã từng yêu đương khi đó cùng với lúc sau khi cô gả đến Hà gia chụp lại. Hai người tuy không có đi đến cuối cùng bên nhau trọn đời, nhưng là lúc trước cũng có lúc nồng tình mật ý.



Chỉ là cô không nghĩ tới, Hà Chí Tường vậy mà lén lút chụp nhiều như vậy, thậm chí ngay cả ảnh cô không mặc quần áo đều có!



“Anh quá đê tiện rồi!” Tô Thi Thi nghiến răng nghiến lợi nói.



Khó trách bà nội cô bị bọn họ uy hiếp cũng không nói cho cô biết, nhất định là hắn dùng những thứ ảnh chụp này uy hiếp bà.



“Cháu ngoan, có chuyện gì trước tiên từ từ nói giải quyết.”



Phương Ngọc Hoa lo lắng mẹ con Hà gia kia quýnh lên cùng đường thật sự đem ảnh chụp kia tung ra ngoài, lôi kéo tay cháu gái thủ, ý bảo cô an tâm một chút chớ vội nóng nảy.



Nếu không bởi vì sợ những thứ ảnh chụp này truyền bá ra ngoài, bà cũng sẽ không đi theo bọn họ đến chỗ này.



“Bùi tiên sinh, anh còn không biết trước kia tôi cùng cô ấy có bao nhiêu thân mật đi? Tôi nghĩ những thứ ảnh chụp này anh sẽ rất muốn thưởng thức.” Hà Chí Tường đắc ý đưa điện thoại di động đến trước mặt Bùi Dịch nhoáng lên một cái.



Bùi Dịch ánh mắt lạnh như băng nhàn nhạt đảo qua mặt hắn, trong phút chốc, bốn phía nhiệt độ đều đã thấp hơn vài phần.



Anh quay đầu về phía sau nhìn thoáng qua, ngay sau đó liền có vêk sĩ đem theo một máy tính tiến vào, đặt đến trên bàn.



Bùi Dịch nhìn cũng chưa từng nhìn bọn họ liếc mắt một cái, lập tức hướng tới cái bàn đi đến.



Tô Thi Thi nhìn bóng lưng của anh, tâm không kiềm chế được liền trầm xuống đất.



Không ai có thể không để ý người phụ nữ của chính mình cùng người đàn ông khác quá thân mật?



Thêm 1 chương rồi nhé