Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 113 : Chị em cũng không cần

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


“Là chị của tôi sai tôi làm! Thẻ ra vào cổng cũng là chị tôi đưa cho tôi! Chẳng liên quan tới tôi, tôi là bị người lợi dụng thôi!”



Đoàn Ngọc Lộ trên tóc vẫn còn đang nhỏ nước, trên mặt đồ trang điểm đều đã trôi đi hết, nhìn qua đáng sợ lại thương cảm.



Nơi xa, nghe tin tới rồi muốn giúp em gái mình Đoàn Ngọc Tường còn chưa đi gần, liền nghe một câu như thế, dưới chân liền lảo đảo, tức giận đến thiếu chút nữa thổ huyết.



Cô ta vừa nghe được cái gì vậy? Cô ta vậy mà nghe được cái con nhỏ ngu xuẩn kia nói toàn bộ chuyện này đều là cô ta sai nó làm!



“Đoàn Ngọc Lộ, em câm mồm cho chị!”



Đoàn Ngọc Tường xông đi vào, dơ tay liền cấp cho Đoàn Ngọc Lộ một cái tát: “Uổng cô làm em gái của tôi, vậy mà dám như vậy vu cáo hãm hại tôi!”



“Chị, chị tới thật lúc. Chị mau cứu em, em không muốn đi ngồi tù!”



Đoàn Ngọc Lộ đều đã bất chấp xấu hổ, lôi kéo cánh tay Đoàn Ngọc Tường, sợ hãi nói.



“Em...”



Đoàn Ngọc Tường tức giận đến đại não choáng váng như người muốn say xe. Con nhỏ ngu ngốc này! Chuyện này từ đầu liền không có chứng cớ, tối đa là cảnh cáo miệng một phen, cùng lắm là bị Xây dựng Tiệp Khắc đuổi việc. Từ đầu liền đều không ngồi tù.



Nhất định là Tô Thi Thi lừa gạt Đoàn Ngọc Lộ, cho nên để cho Đoàn Ngọc Lộ quýnh lên lâm vào đường cùng, đem cô ta cũng kéo xuống nước.



“Chị, chị nhất định phải giúp em. Em làm như vậy cũng là vì tốt cho chị, em...”



“Em vẫn còn không ngậm miệng?” Đoàn Ngọc Tường ánh mắt lóe lên đầy căm giận, “Em trái lại nói rõ ràng chuyện này cho chịcó phải chị xuối dục em hay không, em đừng hướng lên người chị hắt nước bẩn.”



“EM...”



Đoàn Ngọc Lộ oa một phen liền khóc, một bên khóc một bên lau nước trên mặt, đến nỗi trên tay bây giờ cũng dính toàn là phấn trang điểm.



“Em cũng là không có cách nào, em nếu không nói như vậy, bọn họ sẽ đưa em bắt ngồi tù!”



Đoàn Ngọc Tường mâu sắc trầm xuống, quay đầu nhìn về phía Tô Thi Thi: “Tô tiểu thư, nó nói những lời này là thật sao? Là các cô ép buộc nó nói như vậy?”



Tô Thi Thi nhíu mày cười nhạt nói: “Tôi ép cô ta nói? Xin hỏi đoạn Nhị Tiểu Thư lời lúc nãy tôi nói là ý tứ này sao?”



“Không phải không phải, bọn họ không ép em nói như vậy!”



Đoàn Ngọc Lộ hiện tại là sợ Tô Thi Thi, vội vàng giải thích nói.



Đoàn Ngọc Tường tức nghẹn họng, thiếu chút nữa tức nghẹn chết rồi.



Cô ta sao lại có loại em gái ngu xuẩn như thế này! Vừa rồi rõ ràng có thể cắn ngược lại Tô Thi Thi bọn họ một miếng, mà cái con nhỏ ngu ngốc kia vậy mà cứ như vậy bỏ lỡ cơ hội!




Tô Thi Thi chính là đang lau dọn nước còn đọng lại trong văn phòng, đột nhiên nghe được một giọng nói để cho cô nổi cả da gà.



“Thi Thi à, anh đến tham em đây!”



Gặp quỷ rồi!



Tô Thi Thi ánh mắt tối sầm lại, không hề nghĩ ngợi, dơ tay khép lại cửa.



Chỉ nghe bịch một tiếng, đặc biệt vang dội.



“Anh đi...” Tần Phong lập tức dùng lại, thiếu chút nữa đụng vào trên ván cửa.



Anh trừng mắt nhìn cửa, buồn bực hô: “Không mang theo em đi chơi vậy! ANh đây không phải tới tìm em, anh tìm đến Ôn mỹ nữ nhà!”



“Cô ấy không có ở đây!”



Tô Thi Thi ở bên trong ấp úng hô.



Nói đùa, tuyệt đối không thể để cho kẻ hảo sắcnày đụng chạm Ôn ngọc! Bằng không sẽ bị ăn thịt đến không còn lại chút gì!



“Thi Thi à, em không mở cửa sẽ hối hận.” Tần Phong nhẹ nhàng mà gõ cửa, âm thanh kia giống như là gãi ngứa



Tô Thi Thi nghe được nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lao ra đem anh ta lôi đi.



Nơi này người nào không biết vị này là đại tổng giám đốc? Vậy mà công khai đi đến chỗ này! Cô sau nàylàm sao có thể cùng các đồng nghiệp vui vẻ ở chung mà làm việc được chứ?



Nhưng mà trên đời này chỉ có chuyện càng thêm chuyện, không thể nào chuyện tự biến đi được.



Tần Phong kỳ quái nói: “Em không mở cửa thật sự sẽ hối hận!”



“Anh mau đi đi, tôi tuyệt đối không hối hận!” Tô Thi Thi buồn bực hô.



“Vậy sao?” Cửa truyền đến một đạo thanh âm trầm ổn.



Phía sau cửa, Tô Thi Thi nghe thế thanh âm kia, toàn thân lông tơ đều phải dựng thẳng lên.



Bùi Dịch?



Cô không nghe lầm chứ!



Hơ hơ có mùi ám mụi kìa.