Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 138 : Ông nội, người đang nhìn đúng không?
Ngày đăng: 21:32 20/04/20
Tô Thi Thi ngây ngốc nhìn Bùi Dich đang dùng ánh mắt đầy yêu thương nhìn chính mình, nửa ngày cũng chưa phản ứng kịp.
Bên kia vợ chồng Đoàn Chấn Ba đã tức giận đến đầu bốc khói. Nếu không phải người dẫn chương trình kia sợ sẽ gặp chuyện không may, ở sau lưng yên lặng lấy tay chống đỡ bọn họ, bọn họ phỏng chừng cũng sớm đã té xỉu rồi.
Ai tới nói cho bọn họ biết, chuyện này tại sao lại phát triển thành ra như vậy!
Nha Đầu chết tiệc kia đem toàn bộ mọi chuyện đều đã ném lên trên người bọn họ, mà còn Bùi Dịch vậy mà tạu buổi phát sóng trực tiếp này cầu hôn!
“Gả cho anh được không?”
Bùi Dịch thấy Tô Thi Thi không đáp ứng, lặp lại một lần nữa.
Tô Thi Thi khóe miệng giựt giựt, âm thầm trợn mắt nhìn anh.
Bùi Dịch khóe miệng hơi hơi vạch, nhìn chằm chằm cô, trong mắt nàng ý cười chợt lóe lên.
Tô Thi Thi chỉ cảm thấy trong đầu ánh sáng chớp lóe, như là có cái gì đột nhiên nghĩ thông suốt rồi.
Cô theo bản năng nhìn về phía màn ảnh, quả đấm chậm rãi nắm chặt lại.
Lúc này, hẳn là vị ông nội tàn nhẫn tuyệt tình kia của cô đang ở trước TV xem!
Ông ta không phải vẫn muốn đuổi cô ra khỏi trang viên Đoàn gia sao? Không phải vẫn muốn đưa cháu gái lớn yêu quý Đoàn Ngọc Tường gả cho Bùi Dịch sao?
Tô Thi Thi trong ánh mắt xuất hiện quét xuống bi thương, cùng dáng vẻ vô cùng bất đắc dĩ: “Ông nội, người đang xem đúng không? Kỳ thật, con vẫn rất muốn trở về Đoàn gia. Nếu không phải ngại mẹ kế, con năm đó cũng sẽ không bỏ nhà đi.”
Cô nói xong, giọng nói lại hạ thấp xuống, tràn đầy ủy khuất: “Con biết, người cũng cực kỳ hi vọng con trở về.”
Cô nói xong hít sâu một hơi: “Con biết người cực kỳ coi trọng Bùi Dịch, mà con vừa lúc cũng thích anh ấy, cho nên...”
Cô nói xong đưa tay vể phía Bùi Dịch, lộ ra một nụ cười tràn đầy hạnh phúc, mi mắt sáng long lanh, giống như ngôi sao.
“Cho nên, em đồng ý.” Tô Thi Thi ngọt ngào nói.
Cả khán phòng nhất thời bộc phát ra một trận nhiệt liệt vỗ tay thanh.
Thật lâu sau, Tô Thi Thi trầm trầm nói: “Anh cho dù không muốn nhận lời cảm ơn này hay muốn cự tuyệt cũng được, nhưng cũng không nên tức giận. Thật sự cực kỳ cảm tạ anh, đã làm toàn bộ chuyện này vì tôi.”
Tô Thi Thi nói xong, bỗng nhiên xoay người nhào vào trong lòngBùi Dịch, gào khóc.
Đó là người cha sinh ra cô và ông nội ruột của cô, nhưng mà bọn họ tại sao nhất định phải bức cô đến nước này!
“Bọn họ tại sao không buông tha tôi? Tôi tới cùng làm sai cái gì?”
Tô Thi Thi hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Bùi Dịch, thương tâm tới cực điểm: “Tôi cho rằng làm cho bọn họ mất mặt, rửa sạch mọi tội danh cho bản thân mình, tôi sẽ rất vui vẻ hạnh phúc, nhưng mà tại sao khi nghe được ông ta bị chọc tức đến nỗi phải vào bệnh viện, tôi lại cảm thấy rất khó chịu.”
“Tại sao tôi lại không thể trở nên độc ác vô tình như vậy chứ, rõ ràng là bọn họ có lỗi với tôi.”
Tô Thi Thi càng khóc càng thương tâm.
CÔ hận chính mình lúc này sao lại mềm lòng, càng hận chính mình tại sao lại không thể nào thoát ra khỏi vũng bùn này như vậy.
“Ông ta không có việc gì, tôi đã mời đoàn bác sĩ giỏi nhất trên thế giới đến chữa bệnh cho ông ta rồi, cho dù là Diêm Vương đích thân đến đòi mạng cũng không thể mang ông ta đi được!” Bùi Dịch trầm trầm nói.
Để cho Đoàn Kế Hùng cứ như vậy chết đi, thật sự là quá lợi cho ông ta rồi.
Trên cái này thế giới chết đi không phải là chuyện đáng sợ nhất, mà là tận mắt nhìn thấy mọi thứ trong tay mình từ từ từng chút một mất đi mà không làm được gì, chỉ có thể bất lực nhìn đó mới là điều đáng sợ nhất.
“Tô Thi Thi, em có thể mềm lòng. Những chuyện độc ác tàn nhẫn nhất cứ để cho tôi giúp em làm.” Bùi Dịch nhẹ vỗ về tóc Tô Thi Thi, ở trong lòng yên lặng nói.
Tô Thi Thi khóc một hồi mới tỉnh táo lại, khục khịt cái mũi, nhìn thấy cảnh vật đang lướt qua bên ngoài: “Chúng ta hiện tại đi đâu?”
Bùi Dịch rút mấy tờ khăn giấy, một bên thay cô lau nước mắt, vừa phun ra hai chữ: “Bệnh viện.”
Tô Thi Thi sắc mặt cứng đờ, sửng sốt nửa ngày, kìm nén ra một câu:
“Thật sự phải đi sao, nếu lỡ thực sự chọc cho ông ta tức chết thì làm sao đây?”
Hụ hụ cái chương này có 2100 từ thôi, mà bạn làm mất hai ngày mới xong đó, cứ ôm điện làm rồi lại ôm lap mà chả hiểu sao làm lâu thế không biết??? Chả lẻ mình lục nghề rồi sao??? òa òa T.T