Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 164 : Phụ nữ rất nham hiểm
Ngày đăng: 21:32 20/04/20
“Rào rào - - “
“Khụ khụ khụ - - “
Tiếng nước hoàn trộn với tiếng ho khan, vang lên trong khuôn viên biệt thự an tĩnh kia.
Thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng thét chói tai đầy vẻ lo lắng của Tô Thi Thi: ”Đoàn Ngọc Tường, cô mau đứng lên nha! Tôi kéo không nổi cô rồi, cô sao lại nặng như vậy!”
“Cô thực sự nên giảm cân đi, nặng y như con heo vậy đó! Ôi trời, cô đừng nắm lấy tay của tôi chứ, như thế này tôi không dùng lực được!”
Tô Thi Thi nói xong thuận thế đem đầu Đoàn Ngọc Tường hướng trong nước nhấn một cái, ước chừng quá ba giây mới nhấc cô ta lên. Chờ cô ta thở một ngụm, lại lấy lý do thể lực chống đỡ không nổi, đem cô ta một lần nữa ấn xuống.
“Cô ọc ọc...”
Đáy nước xuất hiện một chuỗi bọt khí, Đoàn Ngọc Tường ở dưới đáy nước vùng vẫy, triệt để bị dọa lờ mờ rồi.
Cô ta chỉ cảm thấy nước từ bốn phía không ngừng mà chảy ngược tiến vào mắt mũi miệng, khó chịu giống như chết đi vài lần rồi. Nhưng mà cô ta vừa mới ngoi lên khỏi mặt nước, đã bị ấn trở về, từ đầu không hít thở được.
“Tô Thi Thi... Khụ khụ, buông tay... Ưm...”
Đoàn Ngọc Tường rất không dễ dàng mới ngoi lên khỏi mặt nước, còn chưa nói xong một câu, lại bị ấn về. Nước lập tức chạy vào miệng của cô ta, chảy vào trong bụng cô ta.
Tô Thi Thi nhất định là cố ý, nghĩ muốn để cô ta chết đuối!
Đoàn Ngọc Tường gắt gao lôi kéo tay Tô Thi Thi, “Cô nắm lấy tay tôi đừng dùng lực như vậy, làm vậy tôi không có cách nào khác kéo cô lên được đâu!”
Tô Thi Thi nén cười, khi nói chuyện lại đem Đoàn Ngọc Tường nhấn xuống nước một cái.
“Dám ám toán tôi, tôi chơi cho cô chết luôn!”
Tô Thi Thi lần này là tức giận không nhịn nổi nữa.
Mẹ con Đoàn gia ba người trước kia ở sau lưng ám toán cô còn chưa tính, bây giờ lại ngay trước mặt Bùi Dịch cũng dám làm càng như vậy, trời biết bọn họ sau này còn có thể làm ra cái chuyện thương thiên hại lí gì nữa!
“Hu hu hu...”
Đoàn Ngọc Tường trực tiếp dọa khóc. Nhưng mà tiếng khóc của cô ta hòa với tiếng nước hoàn toàn nghe không ra cái gì, cô ta nghĩ muốn cầu cứu đều đã không có biện pháp.
Trên bờ, Bùi Dịch lẳng lặng đứng thẳng, có chút đau đầu.
Bùi Dịch tay đặt ở trên eo cô căng thẳng, lập tức đối với Đoàn Ngọc Tường đang trốn ở trong lòng nói Hỗ phó tổng nói: “Cháu gái, chúng tôi chỉ có thể giúp cháu đến nơi đây. Có thể để cho Hỗ tổng thích cháu hay không, liền xem chính cháu cố gắng rồi.”
“Chị, chị cố lên a...!”
Tô Thi Thi hướng về phía Đoàn Ngọc Tường làm một cái tư thế cố lên, sau đó kéo Bùi Dịch, xoay người rời đi.
“Các người...” Đoàn Ngọc Tường ngực phập phồng tức muốn điên rồi, nhất là Tô Thi Thi kia gọi một tiếng chị, giờ phút này nghe đầy vẻ châm chọc.
“Vừa rồi vị tiểu thư kia không phải là cảnh cáo chúng ta không cần quấn Hỗ tổng sao? Thì ra cô ấy làm như vậy đều đã là vì chị của mình. Chết tiệt, các chị em, không cần buông tha con hồ ly tinh này!”
Một đám con gái nghe được lời Tô Thi Thi vừa nói, lập tức hướng tới Đoàn Ngọc Tường vây quanh lại.
Phụ nữ ghen tị lòng dạ có đôi khi so với bất luận cái gì đều đã đáng sợ. Bằng không vừa rồi Tô Thi Thi cố ý cảnh cáo bọn họ, bọn họ cũng sẽ không tức giận đến cả đám đều chạy tới quấn Hỗ phó tổng.
Người đàn ông Kim cương như vậy người nào không thích? Vị Hỗ phó tổng này tên tuổi cho dù ở nước ngoài cũng không nhỏ!
“A! Các người muốn làm gì, đem quần áo trả lại cho tôi! A, người nào tại đánh tôi!”
Đoàn Ngọc Tường bị chọc giận muốn điên rồi, những cô gái này tới cùng là từ đâu chạy đến?
Nơi xa, Tô Thi Thi lôi kéo Bùi Dịch đi đến trong góc, quay đầu lén lút nhìn Đoàn Ngọc Tường bị một đám con gái vây, cười ha ha.
Bùi Dịch đứng ở một bên, mặt không chút thay đổi nhìn cô.
“Rất vui vẻ?”
Tô Thi Thi mạnh gật đầu.
“Vậy sao?”
Bùi Dịch sắc mặt lại trầm trầm, đi về phía trước một bước, nhìn chằm chằm mi mắt Tô Thi Thi nói: “Thế Tô tiểu thư, chúng ta hiện tại thảo luận chuyện kia đi, chuyện cởi quần là như thế nào đây?”
“Ách...”
Tô Thi Thi trên mặt tươi cười nháy mắt cứng đờ.
Cả nhà sáng an.