Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 180 : Lôi kéo cùng khó chịu

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


Đoàn Ngọc Tường cảnh giác nhìn Tô Thi Thi, sắc mặt lạnh lùng: “Cô lại có âm mưu gì?”



Cô ta không tin Tô Thi Thi sẽ tốt bụng như vậy.



Tô Thi Thi ánh mắt xẹt qua cuốn lễ nghi bảo điển đang cầm trên tay, chống lại ánh mắt Đoàn Ngọc Tường trong mắt đều là ý cười: “Không có cách nào, phu nhân giống như không phải quá thích tôi. Nhưng mà nhìn thấy cô cũng rất vui vẻ, cho nên có cô đi theo tôi...”



Tô Thi Thi chưa nói xong, nhưng là Đoàn Ngọc Tường nghe hiểu rồi.



Tô Thi Thi không dám tự mình đi, ý đây là tỏ ra yếu thế nhờ giúp đỡ sao?



“Tôi hiện tại có việc...”



“Có cái chuyện gì so với đi đến làm cho phu nhân vui vẻ quan trọng hơn chứ?” Tô Thi Thi híp mắt, cười hì hì nói.



Đoàn Ngọc Tường sắc mặt cứng đờ, lời Tô Thi Thi nói đúng là sự thật.



Cô ta nhớ tới vết thương của mẹ mình, nhưng mà Nhậm Tiếu Vi bên kia...



“Được, tôi đi thay bộ đồ...”



“Đổi quần áo làm cái gì, bên kia đã qua thúc giục vài lần rồi, chẳng lẽ để cho phu nhân chờ hai người chúng ta hay sao?” Tô Thi Thi nói xong liền ôm lễ nghi bảo điển hướng nhà chính đi đến.



Đoàn Ngọc Tường nhướng mày, cắn răng một cái vẫn lại là đi theo.



Trên lầu hai biệt thự thự thứ nhất, Phương Thanh Hoa nghe được giọng nói của Tô Thi Thi, chống đỡ thân thể đi đến ban công tìm hiểu tình huống.



“Tiểu tiện nhân kia rốt cuộc cũng biết sợ sao?” Phương Thanh Hoa ánh mắt chớp lóe.



Vừa rồi Tô Thi Thi cùng Đoàn Ngọc Tường nói chuyện bà ta nghe câu được câu mất.



“Chị à, chị lại để đại tiểu thư đi nịnh bợ phu nhân sao?” Phía sau truyền đến một giọng nói mỉa mai.



Phương Thanh Hoa vừa nghe đến giọng nói này, sắc mặt liền tối sầm lại, quay đầu lạnh lùng quét người vừa nói chuyện kia liếc mắt một cái: “Ai cho phép cô vào đây?”



Lưu Dĩnh Tuệ cười nói: “Nơi đây sau này là nhà của tôi, tôi tại sao không thể vào? Là Chấn Ba quy định à?”



“Cô, cô đừng tưởng lấy Chấn Ba là tôi sợ cô. Hiện tại tôi vẫn còn là Đoàn phu nhân.” Phương Thanh Hoa lạnh giọng nói.



“Đoàn phu nhân bị đánh, tôi còn là lần đầu tiên nhìn thấy, hôm nay thật sự là mở mang tầm mắt rồi.” Lưu Dĩnh Tuệ trào phúng xoa xoa khóe môi, trong mắt đều là khinh thường.



“Cô cút ra ngoài cho tôi!” Phương Thanh Hoa tức giận đến cắn chặt răng.



“Hừ, tôi khuyên bà vẫn lại là đừng chống đối nữa, sớm đem vị trí Đoàn phu nhân nhường lại đi. Bà cho là con gái của bà có thể giúp được sao? Trước mặt Tô tiểu thư mặt cô ta còn không phải cái gì cũng phải dạ vâng sao?” Lưu Dĩnh Tuệ đi đến bên giường ngồi xuống, một bên vỗ về cái bụng của mình vừa nói.
Cô gái này nhất định là cố ý!



Cô ta rốt cuộc biết Tô Thi Thi tại sao tới mời cô ta! Từ đầu liền là muốn kéo cô ta đến đây cừng chịu tội!



Cô ta đang muốn viện cớ rời đi, ở một bên nghe được cũng có chút không kiên nhẫn Nhậm Tiếu Vi đột nhiên nói:



“Những thứ lễ nghi này là cơ sở, nhưng mà phương diện khác cũng phải nắm chặt thời gian huấn luyện, nhất là phương diện hình thể.”



“Bắt đầu từ ngày mai, phiền Tô tiểu thư đến sớm một giờ tới nơi này luyện yô-ga.”



Luyện yô-ga? Tô Thi Thi đôi má căng lên, muốn làm mệt chết cô à!



Bất quá - -



“Được, cháu cùng đại tiểu thư cùng đến luyện tập. Trước đây cô ấy từng nói vẫn cực kỳ hâm mộ cháu có thể cùng phu nhân học tập lễ nghi.



Tô Thi Thi nói xong quay đầu cười tít mắt nhìn Đoàn Ngọc Tường: “Đúng không, đại tiểu thư?”



“Tôi... Là!” Đoàn Ngọc Tường bị chọc giận muốn điên rồi.



Đến sớm một giờ, Tô Thi Thi khẳng định là cố ý. Nhưng mà cô ta lại không nghĩ muốn để cho Nhậm Tiếu Vi chán ghét chính mình, chỉ có thể nén giận đáp ứng.



“Được, hôm nay đến đây thôi. Tôi hơi mệt rồi.” Nhậm Tiếu Vi cũng không thèm để ý nhiều đến Đoàn Ngọc Tường nữa, thấy đã đạt được mục đích liền đứng lên hướng phòng ngủ đi đến.



Chờ bà vừa đi, Tô Thi Thi lập tức đứng lên, không đợi Đoàn Ngọc Tường nói chuyện đã bỏ chạy ra ngoài.



“Cô!” Đoàn Ngọc Tường tức giận đến nghiến răng kèn kẹt, trong lòng kìm nén một hơi không thể bị mất mặt, thiếu chút nữa xỉu vì tức.



Khó chịu nhất là cái gì? Khó chịu chính là biết rõ đối phương chơi mình, nhưng vẫn phải nhịn!



Lúc Tô Thi Thi chạy đến ngoài sân, đột nhiên nghe được một trận tiếng chó sủa.



“Đại cẩu tử?” Tô Thi Thi dừng bước, tim đập ổn định lại.



Này thanh âm kêu cũng thật thảm, cũng không biết hai con chó quậy phá kia ở trong này thế nào? Xem ra là không tốt rồi.



Tô Thi Thi bóp bóp nắm tay.



Không được, đó là chó của cô, sao có thể để cho người khác có thể ngược đãi chúng!



Cả nhà cuối tuần vui vẻ.