Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 191 : Anh là thứ đàn bà nhiều chuyện

Ngày đăng: 21:32 20/04/20


Xây dựng Tiệp Khắc tầng 15 phòng họp số 2, không khí dị thường khẩn trương.



Tô Thi Thi cho rằng đồng ý với anh ta, người đàn ông này sẽ rời đi, nhưng mà anh ta vẫn đứng ở nơi đó, hiển nhiên là còn có lời muốn nói.



Tô Thi Thi không nghĩ muốn cùng ann ta dây dưa, trực tiếp hỏi: “Hỗ phó tổng có lời cứ nói đi.”



“Tô tiểu thư chẳng lẽ không muốn biết là ai muốn hại mình?” Hỗ Sĩ Minh hỏi.



Tô Thi Thi con ngươi trầm xuống, lạnh lùng nhìn sâu vào mắt anh ta, không nói gì.



Hỗ Sĩ Minh cười nói: “Cô không cần nhìn tôi như vậy, tôi là đối với cô có hứng thú, hẳn không muốn hại cô. Nhưng là tôi rất tò mò, Tô tiểu thư phải như thế nào mà đến người nhà muốn lấy mạng cô vậy?”



Tô Thi Thi hai tay buông xuống tại bên người mạnh xiết chặt thành nắm đấm, trong mắt ảm đạm cùng hận ý hỗn tạp, trong lòng phức tạp tới cực điểm.



Cô vẫn như cũ không nói gì, chờ lời nói tiếp tho của anh ta.



Hỗ Sĩ Minh nhìn đến biểu tình trên mặt của cô, khóe miệng chậm rãi câu lên, tàn nhẫn nói: “Cha ruột của cô cùng với chị gái cha khác mẹ muốn hủy đi khuôn mặt của cô, này hẳn không phải là lần đầu tiên thôi? Tô tiểu thư sống cũng thật đúng là vất vả.”



Tô Thi Thi đáy lòng một trận đau đớn.



Tuy cô một mực thôi miên chính mình, không muốn tin chuyện kia thật sự là do Đoàn Chấn Ba cùng Đoàn Ngọc Tường làm.



Nhưng mà hiện tại chân tướng từ miệng một người không quen biết nói ra, thật đúng là cực kỳ châm chọc.



Tô Thi Thi âm thầm hít vào một hơi, ngẩng đầu mặt không chút thay đổi nhìn người đàn ông đáng hận trước mắt này.



“Xin hỏi anh có chứng cớ sao?” Tô Thi Thi lạnh giọng hỏi.



Hỗ Sĩ Minh sửng sốt, anh ta cũng đã lườn trước phản ứng của Tô Thi Thi, nhưng mà tuyệt đối không nghĩ tới cô có thể nói ra một câu như thế.



Tô Thi Thi nghiêm túc nói: “Ý của anh là kho hàng của xây dựng Minh Đỉnh bị nổ tung là do người của Đoàn gia giở trò quỷ, như vậy xin hỏi anh có chứng cớ sao?”




“Có tôi, không cần sợ.” Đầu bên kia lập tức truyền đến giọng nói của Bùi Dịch.



“Tôi đây an tâm.” Tô Thi Thi lông mao lập tức nằm yên rồi.



Bùi Dịch nhìn màn hình theo dõi, chỉ thấy hình ảnh cô gái nhỏ của của mình cười đến nỗi y như con mèo ăn vụng.



Khóe miệng của anh kìm lòng không đậu cong lên, trong lòng phiền não trong phút chốc tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi.



“Tôi thật là có mắt như mù...” Tần Phong ở bên cạnh kêu rên, hai cái người này ân ân ái ái chả coi ai ra gì



“Thi Thi à, em thật tốt quá mà, cơ hội tốt như vậy có thể ngược Bùi Dịch một hồi, vậy mà cứ như vậy bỏ lỡ rồi!”



Cùng Bùi Dịch nói chuyện điện thoại xong, Tần Phong tiến đến trước mặt anh, như có chút chỉ chỉ nói: “Em ấy còn không biết cậu mỗi ngày trốn ở trong phòng làm việc nhìn lén em ấy đi? Dựa vào tính cách của em ấy, biết rõ nhất định sẽ xù lông...”



“Cút!” Bùi Dịch đóng máy tính lại, sắc mặt trầm trầm.



Vấn đề này - - quả thật có chút khó làm.



Mà Tô Thi Thi cũng không biết trong lòng bọn họ những thứ xoắn xuýt này.



Cô đạt được sự hỗ trợ của Bùi Dịch, trong lòng yên ổn rất nhiều, liền đi ra khỏi phòng họp, liền đối với các thành viên trong tổ mình tuyên bố công trình kia đúng hạn tiến hành.



“Cô được vật liệu cách âm rồi hả?” Khúc Hồng Mai trốn ở trong góc nghe được lời Tô Thi Thi nói, tức giận cực kỳ.



Cô ta nghĩ nghĩ, vụng trộm đi đến văn phòng Đoàn Ngọc Tường.



Muốn bệnh rồi, thiệt ko vui, mai lại phải đi họp nữa, ko có vui:((



Thời tiết Sài Gòn thất thường quá, khiến người ta càng thêm bực bội hà.