Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 195 : Phu nhân muốn bày tỏ như thế nào
Ngày đăng: 21:33 20/04/20
Kho hàng số 3 vốn an tĩnh lập tức náo nhiệt hẳn lên.
Tô Thi Thi sợ nhóm người công nhân di chuyển không kịp, lại bảo người gọi thêm một xe đến giúp đỡ.
Trợ lý phó tổng đứng ở một bên, trơ mắt nhìn, Tô Thi Thi cho người đem một đống vật liệu liệu quý giá di chuyển ra bên ngoài, sợ tới mức cả người cũng không tốt.
“Tô tiểu thư...”
“Uhm?” Tô Thi Thi quay đầu vẻ mặt vô tội nhìn anh ta, “Có chuyện gì sao?”
“Cái kia... Phó tổng nói cô là đến di chuyển vật liệu cách âm.” Trợ lý Phó tổng thật cẩn thận nhắc nhở Tô Thi Thi.
Tô Thi Thi mi mắt cong lên, cười nói: “Nhưng anh ta cũng không nói không cho di chuyển cái khác mà. Anh yên tâm, chúng tôi sẽ trả tiền đầy đủ.”
Cô nói xong quay đầu nhìn Bùi Dịch: “Đúng không?”
Bùi Dịch gật đầu, ánh mắt lợi hại như dao găm bắn thẳng đến trên người trợ lý phó tổng kia.
Vị trợ lý kia sợ tới mức thở cũng không dám thở mạnh. Trong tay anh ta nắm chặt điện thoại, muốn báo tin tức này cho phó tổng, nhưng mà Bùi Dịch liền đứng ở bên cạnh anh ta, anh ta cứ thế sợ hãi đến nỗi không dám có động tác gì.
“Xong đời, sao đến bây giờ cũng chưa có ai đến vậy?” Trợ lý phó tổng trông mong ngóng đợi, hi vọng có người nhìn thấy thông báo phó tổng.
Nhưng mà nửa giờ qua đi, kho hàng gần như đều đã bị di chuyển đi hết, còn không có người nào đến cứu viện.
Anh ta lặng lẽ nhìn Bùi Dịch, âm thầm nuốt một ngụm nước bọt. Trong này khẳng định có vấn đề!
Tô Thi Thi thấy vị trợ lý phó tổng kia sợ tới mức trán đều là mồ hôi lạnh, có lòng tốt đối với anh ta nói: “Như vậy đi, tôi không làm khó dễ anh, anh đưa phần văn kiện kia ra, chúng tôi sẽ ký tên. Nói những thứ vật liệu này là do chúng tôi di chuyển đi.”
Trợ lý phó tổng mi mắt liền sáng lên: “Tôi đây lập tức đi làm.”
“Liền ở trong này viết đi.” Tô Thi Thi nói xong đi đến bên ngoài một chiếc xe chở hàng, chỉ chốc lát đem theo một cái laptop cùng một cái máy in đến
“Vất vả cho anh rồi.” Tô Thi Thi cười tít mắt đem hai thứ này đặt lên tay cho vị trợ lý đang đứng ngây ra như phỗng kia.
Trợ lý phó tổng bị dọa muốn khóc.
“Anh nếu để ý như vậy, vậy sao còn muốn giúp tôi cùng nhau cướp đoạt vật liệu của anh ta?” Tô Thi Thi chế nhạo nói.
Bùi Dịch sắc mặt trầm xuống, nói một câu cực kỳ khó hiểu: “Ý kiến hay.”
“Cái gì ý kiến hay?” Tô Thi Thi buồn bực hỏi.
Nhưng mà Bùi Dịch nói xong liền ngồi bấm bấm điện thoại không rõ làm gì, bất luận cô hỏi thế nào đều không trả lời.
“Vậy chuyện vật liệu để hoàn thành công trình kia làm sao đây? Công trình không thể kéo dài rồi.” Tô Thi Thi đột nhiên nghĩ đến chuyện vật liệu, mặt lập tức suy sụp xuống.
Bùi Dịch liếc cô một cái: “Cầu tôi, tôi liền giúp em.”
“Anh...” Tô Thi Thi nhãn cầu xoay một vòng, từ lúc vừa rồi cô liền cảm thấy được Bùi Dịch không cho cô đem cái vật liệu kia đi biểu hiện được có chút quỷ dị.
Cô đột nhiên nghĩ tới cái gì, không nói hai lời liền hướng tới Bùi Dịch ôm ấp làm nũng, nịnh nọt cười nói: “Bùi tiên sinh, người là lớn nhất, lại thông tình đạt lý, tối tôi sẽ giúp người vui vẻ, cầu người giúp tôi!”
Lúc nào cần cương thì cương, lúc cần mềm dịu thì mềm dịu!
Anh muốn để cho cô cầu anh sao? Cô liền cầu anh đến ghê tởm mới thôi!
Quả nhiên, Bùi Dịch sắc mặt so với vừa rồi càng khó nhìn.
Cô gái này thật là...
“Xuống xe!” Vừa lúc này xe dừng lại, Bùi Dịch mở cửa liền đi xuống.
Tô Thi Thi nhìn nhìn xung quanh ngạc nhiên, không biết từ lúc nào đã chạy đến cửa sân vận động, lập tức đi theo.
Mà lúc cô đi vào cổng lớn sân vận động, nhất thời kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Chỉ thấy bên trong sân vận động có hai chiếc xe vận tải lớn, lúc này công nhân đang ở tháo dỡ vật liệu.
Kia không phải là vật liệu cách âm mà bọn họ cần sao!
Trốn việc ko xong, về còn mắc mưa