Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 239 : Kịch bản biến nhanh
Ngày đăng: 21:33 20/04/20
Hỗ Quân Nhạc đã điên rồi.
Ở trong đầu anh ta bây giờ chỉ có một ý nghĩ, đó chính là đem chuyện này đẩy cho người khác, chẳng thế thì ông nội của anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta.
Anh ta quay liền bị nơi xa Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch lườm một cái, tâm can run lẩy bẩy.
Hai cái tiểu hồ li kia cũng tuyệt đối không phải dễ chọc. Dưới tình thế cấp bách, anh ta cũng không nghĩ nhiều, chỉ vào Đoàn Ngọc Tường nói: "Là cô ép tôi!"
"Quân Nhạc, cậu đang nói cái gì?" Đoàn Chấn Ba vừa nghe, sắc mặt đều đã thay đổi, vội vàng đã chạy tới nghĩ muốn ngăn cản anh ta.
Hỗ Quân Nhạc lui về sau, trong lòng vừa suy xét, dứt khoát kéo ông ta vào luôn.
"Bác Đoàn, tuy rằng tôi kính trọng bác yêu chiều con gái đến sốt ruột, nhưng mà bác cũng không có thể lấy hạnh phúc của tôi ra trêu đùa. Tôi lại không thích Đoàn tiểu thư, bác bắt buộc chúng tôi cùng một chỗ như vậy, vô dụng."
"Cậu đang nói cái gì?" Đoàn Chấn Ba tức giận đến cái mũi đều đã có hơi nước rồi.
Tên nhóc này cũng dám...
Hỗ Quân Nhạc không có quan tâm đến ông ta nữa, anh ta nói xong, liền quay đầu nhìn về Đoàn Ngọc Tường vẻ mặt trầm trọng nói:
"Tôi biết cô thích tôi, nhưng mà tôi thật sự không thích cô. Hạnh phúc thì không nên cưỡng cầu, không phải của mình thì ép cũng không được, tôi tin tưởng cô nhất định sẽ tìm được người mình thích."
"Anh đang nói bậy bạ cái gì?" Đoàn Ngọc Tường mặt trắng bệch, gắt gao nắm chặt quả đấm, vừa tức vừa thẹn, hận không thể đi lên cào vào mặt anh ta.
Người này điên rồi sao? Cũng dám tạt nước bẩn lên người cô ta như vậy.
Nơi xa, Tô Thi Thi che miệng, mi mắt trừng lớn, thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Kịch bản này biến đổi quá nhanh, cũng đã vượt ra khỏi sự dự kiến rồi?
Cô không khỏi đối với Hỗ Quân Nhạc nhìn bằng cặp mắt khác xưa. Người này không đi làm diễn viên quả thực quá đáng tiếc rồi!
Chỉ thấy Đoàn Ngọc Tường đều sắp tức điên rồi, kiềm chế tức giận, nói: "Anh mau giải thích rõ ràng cho tôi."
"Chết tiệt - -" bên cạnh truyền đến một giọng nói lạnh thấu xương tỏa ra khí tức ngộp thở, Tô Thi Thi không khỏi run run một phen, đã không dám nhìn tới sắc mặt Bùi Dịch.
Rất lạnh!
Tên tiểu tử thối chết tiệt, muốn chết cũng không cần kéo cô theo cùng đâu!
Cô cúi đầu lôi kéo Bùi Dịch hướng phía trước đi đến, đến chỗ trước mặt Hỗ Quân Nhạc, nặng nề mà thở dài, có chút bất đắc dĩ nói:
"Quân Nhạc, tôi đã có Bùi Dịch rồi. Tuy rằng anh cũng rất tốt, nhưng mà ở trong mắt tôi, anh bất luận ở phương diện nào cũng đều đã so ra kém Bùi Dịch, chính đang cái gọi là hạt bụi trong mắt ra Tây Thi thôi. Anh không cần nhụt chí, nhất định sẽ tìm được cô gái thích hợp với anh."
"Cô..." Hỗ Quân Nhạc cái mũi đều tức giận đến méo lệch, cô gái này thật đúng là cái gì cũng dám nói!
Tô Thi Thi bất đắc dĩ thở dài.
Cô cũng không nghĩ muốn nha, đúng là chỉ có nói như vậy, Bùi tiên sinh bụng dạ hẹp hòi bên cạnh mới có thể vui vẻ nha!
Quả nhiên, Bùi Dịch sắc mặt nhất thời tốt lên rất nhiều.
"Là các người... Là các người hai cái đồ tiện chủng làm ra! " Đoàn Chấn Ba đột nhiên phản ứng kịp.
Hỗ Quân Nhạc cùng Tô Thi Thi vừa thấy liền là thông đồng từ trước.
Nhưng mà hai chữ "Tiện chủng" của ông ta vừa nói ra, bên cạnh vẫn không nói chuyện Nhậm Tiếu Vi, sắc mặt lập tức trầm tiếp xuống.
Bên cạnh nhiều khách khứa như vậy, nghe được những lời Đoàn Chấn Ba nói, cũng đều nhíu mày.
"Súc sinh! Thật sự là làm mất hết mặt mũi Đoàn gia ta rồi!" Đoàn Kế Hùng xoa thái dương, lại nổi giận đùng đùng nói, "Đoàn gia không có loại người thừa kế giống như mày! Từ giờ trở đi, mày mang theo vợ cùng con cái của mình cút ra khỏi Đoàn gia cho tao, cùng Đoàn gia không còn có bất luận quan hệ nào nữa!"
Lời này vừa nói ra, ở đây tất cả mọi người đều ngây dại!
Cả nhà ngủ ngon ^_^