Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 246 : Bùi tiên sinh anh quá độc ác (H+)

Ngày đăng: 21:33 20/04/20


"Bùi tiên sinh, anh quá ấu trĩ rồi!" Tô Thi Thi nhanh như chớp chui vào trong xe, ghé vào cửa sổ lườm Bùi Dịch, dáng vẻ cực kỳ ủy khuất.



Bùi Dịch bật cười, vươn tay dài liền kéo mở cửa xe, nghiêm mặt ngồi xuống.



Tô Thi Thi liền nhích người vào thu lại ngồi trong góc, cảnh giác nhìn anh: "Anh, Anh đừng làm càng."



Bùi Dịch quay đầu yên lặng nhìn cô: "Tô tiểu thư, em vừa rồi nói anh ấu trĩ sao?"



"Anh... Anh là đàn ông nên làm chuyện lớn, đừng nên tính toán chi li... A! Bùi Dịch, anh mò mẫn chỗ nào a!"



"Bốp - -" lại là một tiếng giòn vang.



Bàn tay dày rộng của Bùi Dịch phủ lên trên cặp mông vểnh cao của Tô Thi Thi, xúc cảm từ trong lòng bàn tay truyền đến làm cho ánh mắt của anh nháy mắt u ám thêm vài phần.



Anh cuối thấp người, môi mỏng xoa xát qua viền tai của cô, kích thích xúc giác làm cô run run một trận.



"Tô tiểu thư, em không biết có thứ gọi là - - yêu thương, chăm sóc!" Hơi thở khàn khàn cùng giọng nói mang từ tính của người đàn ông vang lên trong không gian kính.



"Ưm - -" Tô Thi Thi chưa kịp phản ứng, nụ hôn của anh liền như mưa sa gió lốc hạ xuống.



Bàn tay thành thục nhanh chóng cởi quần áo trên người của cô ra, Tô Thi Thi theo bản năng cũng bắt đầu giúp anh cởi quần áo, phóng thích cự long thô to căn cứng của anh bị kiềm hãm trong chiếc quần âu kia ra



Cự long của người đàn ông vừa được phóng thích lập tức như cá gặp nước đưa đẩy giữa hai bờ mông trắng ngần. Không ngừng ma sát tại cửa động. Thấy cô đã sẵng sàng liền nhanh chóng đâm vào



Một tiếng "ưm..." tràn ra khỏi làn môi hồng thắm, cảm thấy cái nóng rực bên trong càng thêm cứng rắn, càng thêm thô ráp, khiến cô không ngừng vặn vẹo thân thể. Như được cô cổ vũ anh càng thêm mạnh mẽ đâm sâu hơn, khoái cảm dâng trào khiến Tô Thi Thi không ngừng phát ra tiếng rên kiều mị, giữa hai chân cô không ngừng chạy ra dâm dịch. Theo mỗi lần anh đâm ra rút vào càng thêm nhầy nhụa.



Một đôi tay to lật người cô lại, theo tư thế úp sấp, trong lúc đó cự vật vẫn không rời khỏi cơ thể cô, nóng rẫy, chuyển động mơ hồ, cô bất lực ghé vào trên ghế, thở lấy thở để, cảm thấy tiểu huyệt tê dại từng đợt.



"Đừng..." Vừa mới mở miệng, cự vật của người phía sau đã vọt mạnh vào, ngắt ngang suy nghĩ của cô, khiến cô càng thêm mẫn cảm. Cự vật hung hăng cắm vào hoa huy*t, từng đợt từng đợt hành hạ hoa khẩu, âm thanh xác thịt phát ra khiến người ta không khỏi ngượng ngùng.



"Không...Không muốn...cách này..." Cô không ngừng thốt lên, lại cảm thấy đằng sau lại tiến công tới, quy đầu đâm sâu vào tận cùng hoa huy*t, "A..." Cô bất giác nâng thân lên, ngẩng đầu, chịu sự đau đớn cùng khoái cảm cùng lúc ập đến này.
"Cái kia... Tôi... Tôi là muốn cùng cô nói rõ ràng một chuyện." Đoàn Ngọc Tường nuốt một ngụm nước bọt, không làm sao mở miệng.



Tình huống hiện tại cô ta có thể trở về Đoàn gia đã không có khả năng, cô ta hiện tại chỉ nghĩ muốn chính mình sống thật tốt, muốn cầu xin Tô Thi Thi buông tha cô ta.



"Nói với tôi rõ ràng một chuyện?" Tô Thi Thi muốn nở nụ cười, hai tay khoanh lại trước ngực, không chút để ý nhìn cô ta, "Xin hỏi hai người chúng ta còn có chuyện gì có thể nói sao?"



Cô gái này lại vẫn nghĩ chính mình là Đoàn gia đại tiểu thư?



"Cô..." Đoàn Ngọc Tường ngầm cắn răng, vẫn cứ đem tức giận trong lòng nuốt xuống, ấp a ấp úng nói, "Tôi cực kỳ quý trọng công việc này."



"A..., vậy sao?" Tô Thi Thi không cho là đúng, "Tôi lúc trước không phải đã nói, chúc Đoàn tiểu thư sớm ngày bò lên lại cương vị ban đầu sao?"



"Tôi..." Đoàn Ngọc Tường hít sâu một hơi, tận lực bình tĩnh nói, "Tôi nhất định sẽ một lần nữa ngồi trở lại vị trí tổng giám, cho nên hi vọng Tô tiểu thư sau này chỉ là đối xử với tôi như đồng nghiệp."



Tô Thi Thi thiếu chút nữa cười ra tiếng, người này có phải hay không quá đem chính mình coi là quan trọng?



"Nếu không còn chuyện khác, tôi trước hết đi làm việc đây." Đoàn Ngọc Tường thấy Tô Thi Thi không nói lời nào, còn tưởng rằng cô bị chính mình dọa đến chỗ, nói xong xoay người muốn đi.



Tô Thi Thi là triệt để hết chỗ nói rồi.



Cô ta tại sao chỉ có như vậy liền nghĩ muốn làm cho cô nghẹn họng vậy!



Đúng lúc này, bên cạnh đột nhiên truyền đến một trận dồn dập tiếng bước chân, Đổng Tiêu Tiêu cấp tốc chạy tới, lớn tiếng hô:



"Thi Thi, cô ở đây sao? Nói cho cô một tin tức tốt, mới vừa nhận được thông báo của bộ phận nhân sự, bổ nhiệm cô lên vị trí tổng giám của bộ phận thiết kế chúng ta rồi! Trời ạ, chuyện này thật sự là quá làm cho người ta vui mừng, Thi Thi, chúc mừng cô!"



"A?" Tô Thi Thi lờ mờ, ánh mắt chậm rãi chuyển hướng một bên ngây ra như phỗng Đoàn Ngọc Tường, rất không phúc hậu "Xì" một tiếng bật cười.



Hay lắm, cô không hổ là chị em tốt!