Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 266 : Cô gái khó dỗ

Ngày đăng: 21:33 20/04/20


"Lễ phục?" Tô Thi Thi mở hộp ra, nhìn đến bên trong một bộ lễ phục dạ hội màu trắng khi đó, tròng mắt trợn thật lớn.



"Tên kia tới cùng muốn làm gì đây?" Tô Thi Thi nhíu mày.



"Đây là thời trang cao cấp chanel mẫu giới hạn, một bộ giá hơn 100 vạn trở lên?" Tiểu thư lễ tân ở đại sảnh nhìn đến lễ phục trong hộp khi đó, không ngừng hâm mộ.



"Thi Thi..." Ôn Ngọc muốn nói lại thôi nhìn Tô Thi Thi, trong mắt đều là lo lắng.



Tô Thi Thi bị bộ dáng Ôn Ngọc sợ cô bắt cá hai tay làm cho chọc cười, cố ý lấy bộ lễ phục ở trên người khoa tay múa chân một phen, có vẻ đăm chiêu nói: "Kích cỡ xem ra cực kỳ thích hợp."



"Thi Thi, cô... Cái lễ phục này, kỳ thật có một chút nhìn rất khó coi!" Ôn Ngọc bị dáng vẻ nghiêm trang của cô làm sợ sắp khóc, vội vội vàng vàng nói.



Sợ Tô Thi Thi không tin, cô lại vẫn ra sức gật đầu, nhìn về phía lễ phục biểu tình đặc biệt chán ghét.



"Ôn tiểu thư, lễ phục này có chỗ nào khó coi chứ? Đây chính là hàng cao cấp! Cùng khí chất của Tô tiểu thư đặc biệt tương xứng. Cô ấy nếu là mặc vào, khẳng định cực kỳ xinh đẹp!" Tiểu thư lễ tân kia giống như nhìn thấy quái vật một dạng nhìn Ôn Ngọc liếc mắt một cái.



Bình thường Ôn tiểu thư ánh mắt rất tốt, hôm nay là tại sao lại như vậy chứ?



"Tôi... Không phải. Ai nha, Tiểu Hồng, cô đừng nói nữa!" vẻ mặt của Ôn Ngọc gấp gáp vô cùng, sợ Tô Thi Thi nghe được, cảm thấy được vị Hỗ Sĩ Minh tiên sinh này rất tốt..



"Phụt..." Tô Thi Thi thiếu chút nữa cười ra tiếng, vội vàng quay đầu, ôm lễ phục một bên hướng văn phòng đi vừa nói, "Tiểu Hồng nói rất đúng, bộ quần áo này quả thật nhìn rất đẹp."



"Thi Thi..." dáng vẻ Ôn Ngọc nhìn Tô Thi Thi muốn nghĩ thay cô, gấp đến độ nước mắt đều đã mau ra đây rồi.



Cô xoắn xuýt có nên nói cho Bùi Dịch biết hay không, hoặc là nói cho Tần Phong...



"Không được, nếu như bị Bùi tiên sinh biết, ăn hiếp Thi Thi làm sao đây?" Ôn Ngọc đưa tay gõ đầu mình một cái. Lo lắng muốn chết, không biết nên làm sao đây.



"Cái gì lễ phục? Người nào đưa? Có đàn ông gửi quà cho sư muội sao?" Tống Trọng Hạo đi ra khỏi văn phòng, liền nghe đến các cô đang bàn luận lễ phục, tò mò đi tới hỏi.



Anh ta đang muốn hỏi Ôn Ngọc là xảy ra chuyện gì, hơi giương mắt lại nhìn đến Ôn Ngọc mi mắt hồng hồng, nhất thời liền luống cuống: "Em khóc cái gì? Người nào ức hiếp em rồi hả? Em đừng khóc nha, chuyện này tới cùng là làm sao vậy... Ôi, bà cô của tôi ơi, em đừng khóc mà! Chuyện này nếu để cho Tần tổng biết, có thể đem anh cho đánh chết!"



Tống Trọng Hạo buồn bực cực kỳ, vội vàng đi theo Ôn Ngọc đi vào văn phòng của cô an ủi.




Tô Thi Thi lúc về đến công ty, trên tay đã không thấy cái hộp đựng quần áo kia nữa.



Tần Phong vừa thấy Tô Thi Thi đến, liền cùng nhìn đến cứu tinh một dạng, vẻ mặt cầu xin đã chạy tới: "Em tới cùng nói với cô ấy cái gì rồi hả?"



Tô Thi Thi hai mắt nguy hiểm nheo nheo lại: "Anh lại nói cái gì với cô ấy rồi hả?"



Tần Phong khẽ run rẩy, vội vàng nói: "Anh cái gì cũng chưa nói, cô ấy từ đầu không cho anh cơ hội để nói!"



"Nói vậy, ý của Tần tổng là, nếu có cơ hội, anh rất muốn nói với cô ấy cái gì?"



"Anh đương nhiên nghĩ muốn nói chuyện với cô ấy... Không phải, Tô Thi Thi, em đừng lừa gạt anh nói nha, anh đã đồng ý với em rồi, chuyện kia tuyệt đối không nói ra!" Tần Phong nổi giận, "Em hiện tại trước giúp anh dỗ cô ấy ra đây đi."



"Cái này cũng được thôi. Nói cho tôi biết trước tối hôm qua các người ở trong thư phòng nói cái gì..."



"Em..." Tần Phong nhất thời yên lặng rồi.



Mãi đến lúc tan việc, Tần Phong lại vẫn ngồi xổm trước cửa văn phòng của Ôn Ngọc, cầu xin cô mở cửa.



Tô Thi Thi nhìn đến dáng vẻ si tình kia của anh, nhịn không được lắc đầu.



"Đường đường một công tử phong lưu đa tình cũng có một ngày si tình như vậy, lần này phỏng chừng muốn đem những chuyện trước đây anh gây tổn thương cho người khác toàn bộ đều đã cho hoàn trả." Tô Thi Thi thề, Tần Phong trước kia những cái công tích vĩ đại này tuyệt đối không phải cô nói cho Ôn Ngọc nghe, mà là vị Sư huynh kia của cô khi đó một lần khen ngợi Tần Phong, không nghĩ qua là khen ngợi quá mức rồi.



Cô sợ Tần Phong nhìn đến cô lại nghĩ cô cùng sư huynh thông đồng làm bậy, lặng lẽ trốn rồi.



Khi về đến nhà, Tô Thi Thi vừa mới tiến vào nhà ăn, liền nhìn đến Đoàn Tĩnh Đồng đưa cánh tay béo ú của mình lên thập thò, muốn trộm đồ ăn ăn.



Tô Thi Thi hai mắt nhíu lại, bước chân nanh hơn hướng tới chỗ cậu nhóc đi qua.



Mưa. Dự là ngập đường 😭😭😭😭😭😭😭😭



Mấy bạn Grab xuồng đâu dồi. Đến rước bạn đi 😢😢😢😢😢😢