Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 276 : Thời cuộc

Ngày đăng: 21:33 20/04/20


Edit: Mít



Trong thư phòng cổ kính, cái bàn gỗ lim tản ra mùi hương thoang thoảng, làm cho người ta trong lòng mạnh mẽ không tự giác dịu đi rất nhiều.



"Thân phận của Hỗ Sĩ Minh một khi bại lộ, cách anh ta cùng Hồng gia hợp tác sẽ biến hóa, phỏng chừng rất nhanh sẽ có động tĩnh." Tần Phong giọng trầm trầm, nói xong nhìn thoáng qua Bùi Dịch, "Cậu có tính toán gì?"



Đốt ngón tay trái Bùi Dịch khẽ chọc mặt bàn, hỏi một vấn đề không liên quan gì: "Nếu cậu là Hồng gia, tại sao cậu muốn cùng Hỗ Sĩ Minh âm thầm hợp tác?"



Tần Phong trầm tư: "Ý của cậu là, Hỗ Sĩ Minh không muốn lộ thân phận tổng giám đốc Xây dựng Minh Đỉnh, là vì quan hệ với Hồng gia?"



"Tôi ban đầu còn tưởng rằng Hỗ Sĩ Minh mai danh ẩn tích, là cũng giống mục đích của cậu. Hiện tại xem ra, lão hồ ly họ Hồng hẳn là đồng ý làm chuyện quan trọng gì đó cho hắn. Hỗ gia mấy năm nay một mực âm thầm khuếch trương thực lực, đã bắt đầu ra tay đối với Đoàn gia, nếu cùng Hồng gia là quan hệ hợp tác, như vậy tạm thời ông ta hẳn không động thủ."



Tần Phong nói tới đây, mạnh mẽ ngồi thẳng người, sắc mặt so với vừa rồi càng nghiêm trọng.



"Tôi đột nhiên nhớ tới, Hỗ gia vẫn không có ra tay với Lan gia, cũng không có bất kì hợp tác cùng quan hệ, này không giống như tính cách nhà họ Hỗ nha."



Hỗ gia và lão gia tử kia cùng giống tính cách, bọn họ cũng chỉ có hai loại người, một loại là bọn họ làđồng bọn cùnghợp tác, một loại khác chính là bọn họ muốn lấn áp đối phương, từ trước đến nay bá đạo cực kỳ. Thái độ của bọn họ đối với Lan gia, quả thật làm cho người ta khó hiểu.



Bùi Dịch gật đầu, nói: "Chỉ có một cách giải thích, Hỗ gia đối với Lan gia có kiêng kị. Mà Hỗ Sĩ Minh cùng Hồng gia hợp tác, hẳn là vì đối phó Lan gia."



"Như thế đã sáng rõ, Hồng gia đồng ý cùng Hỗ Sĩ Minh đối phó Lan gia, cho nên Hỗ Sĩ Minh mới cam tâm tình nguyện mai danh ẩn tích. Chỉ là bọn họ tới cùng tại kiêng kị cái gì, có thể hay không là sự kiện năm đó..."



"A xin lỗi Dịch, tôi..." Tần Phong nói đến một nửa nhanh chóng im miệng, vẻ mặt xin lỗi nhìn Bùi Dịch.



Bùi Dịch lắc đầu: "Không sao. Bọn họ kiêng kị gì đó và chuyện năm đó của cha tôi hẳn có quan hệ."



Bùi Dịch trong mắt hiện lên quét xuống tàn nhẫn: "Tôi sẽ làm cho cái bọn họ kiêng kị trở thành sự thật!"



"Cậu yên tâm, thù của cha cậu, tôi với cậu cùng báo!" Tần Phong thật lòng nói.



Lúc anh vừa mới biết Bùi Dịch, mười phần khinh thường đứa con riêng này, nhưng sau này Bùi Dịch lại làm anh bội phục đến phục sát đất.



Hai người như thế nhiều năm qua, cùng nhau vượt qua những mưa gió, anh cũng từ tam thiếu gia bất cần đời thành người thừa kế Tần gia.



Mà hết thảy những việc này, Bùi Dịch cũng vì anh làm rất nhiều rất nhiều.
Cái tên này, không có việc gì nói cái sự thật. Như vậy làm cho vợ anh của anh cực kỳ xấu hổ.



"Ách... Em có sao? Sự việc hôm nay thật sự không liên quan tới em!" Tô Thi Thi vô tội cực kỳ.



Cô rõ ràng là tới an ủi Bùi Dịch, sao cuối cùng lại là cô sai?



"Không sao. Anh rất thích thay phu nhân xử lý cục diện rối rắm." Bùi Dịch vuốt vuốt mũi Tô Thi Thi, sủng nịch nói.



"Cục diện rối rắm cái gì chứ!" Tô Thi Thi nổi giận.



Tại sao đến cuối cùng lại là cô sai rồi? Cô thật sự không phải là cố ý mà!



Tuy nhiên nhìn sắc mặt Bùi Dịch, giống như thật sự xem nhẹ một số việc. Tô Thi Thi trong lòng vẫn lại là vui vẻ.



Bùi Dịch mấy ngày nay vì cô mà thay đổi, cô thấy ở trong mắt ghi ở trong lòng.



"Mắt của tôi muốn mù rồi. Tôi đi trước, các người tiếp tục ân ái." Tần Phong thấy hai người lại ôm ấp cùng một chỗ, che mắt lén lút đi đến ngưỡng cửa thư phòng.



"Tần tam thiếu, nợ nần chúng ta còn không có tính xong." Bùi Dịch lạnh lùng liếc Tần Phong một cái, cúi đầu nói với Tô Thi Thi "Ngoan, đi mang Tiểu Vịnh đến, để cho nó cùng Tần tam thiếu bồi dưỡng cảm tình thật tốt."



Anh vừa nói, Tô Thi Thi mới nhớ tới mục đích đến đây của mình, lập tức sốt ruột nói, "Tiểu Vịnh bị Hỗ Sĩ Minh bắt đi rồi!"



============



Đôi lời: Thật sự ngồi mấy tiếng đồng hồ edit một lúc mấy chương truyện, tôi cảm thấy từ trước đến nay tôi đã đọc rất rất nhiều bộ ngôn tình, nhưng ít có truyện nào sâu sắc như truyện này. Nó dạy ta rất nhiều điều, từ tình yêu của Thi Dịch, đến tình bạn của Dịch Phong, cho đến tình cảm gia đình của Tĩnh Đồng, thậm chí là cả sự tha thứ đối với thù hận. Có thể nó không có nhiều cảnh lãng mạn của Bùi Dịch và Thi Thi như các truyện khác, nhưng nó vẫn cuốn hút tôi, bởi vì những triết lý nhân sinh sâu sắc của nó. Thật hi vọng các bạn cũng có cảm nhận giống tôi.



Cũng xin lỗi đã phiền đến các bạn, và cảm ơn vì đã nghe tôi tâm sự. #Ryeo: *liếc* ko nghe cô cũng nói đó thôi 😏😏😏😏😏😏



Chúc các bạn đọc vui vẻ.



# Mít



Cả nhà ngủ ngon. Tiếp tục ái bạn Ryeo và các bé nhà Ryeo nè 😚😚😚😚😚