Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 282 : Em hôn lén anh là sao ?

Ngày đăng: 21:33 20/04/20


Edit: Mít



Beta: Ryeo



Người đàn ông vai rộng hông hẹp, hai chân thon dài thẳng tắp, nện bước trầm ổn, động tác đi lại mang theo một cỗ khí thế.



Tô Thi Thi nhìn người đàn ông từ từ đi về phía mình, chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi hanh, kìm lòng không được nuốt một ngụm nước bọt.



"Bùi tiên sinh, bình tĩnh!" Tô Thi Thi cười gượng, ánh mắt hỗn loạn, suy nghĩ không thể chạy trốn.



"Tô tiểu thư, em đang lo lắng?" Bùi Dịch nheo lại hai mắt, như cười như không nhìn chằm chằm Tô Thi Thi.



Tô Thi Thi vốn là chẳng lo lắng lắm, nhưng bị anh nói, cô cảm thấy được trên người mồ hôi đều đã rớt xuống rồi.



"Anh... anh vừa rồi nói em đào hoa là có ý gì?" Tô Thi Thi vắt hết óc nói sang chuyện khác.



Bùi Dịch đâu nào nhìn không thấu ý đồ của cô, nhưng đáng ngạc nhiên hơn là anh lại chiều theo lời của cô trả lời nói: "Hiện tại tất cả truyền thông đều đã viết báo chuyện em bị Hỗ Sĩ Minh cầu chuyện hợp tác."



"Ách..." Tô Thi Thi sửng sốt, trong đầu bỗng nhiên nhớ tới vừa rồi tiểu Hồng tiếp điện thoại nói muốn hợp tác kia, mắt từ từ trợn to, "Cho nên những phóng viên này là anh cố ý tìm tới?"



"Không sai, có quảng cáo miễn phí, không lợi dụng là đồ ngốc." Bùi Dịch đi đến bên cạnh cô kéo ghế dựa ra ngồi xuống, thoải mái thừa nhận.



Tô Thi Thi mi mắt giật giật, chậm rãi hướng Bùi Dịch dựng thẳng lên một ngón tay cái: "Gian thương!"



Nhưng mà cô sao muốn cười như vậy nha!



"Sớm biết vậy vừa rồi liền đu đến đó một chút nhìn sắc mặt Hỗ điên khùng, nhất định cực kỳ đặc sắc." Tô Thi Thi nói thầm.



"Hửm?" Bùi Dịch tự nhiên ngẩng đầu, trong mắt hiện lên quét xuống tia nguy hiểm.



Tô Thi Thi lập tức đứng thẳng thân thể, nghiêm trang nói: "Em tuyệt đối không có ý gì với anh ta!"



Cô nói chưa dứt lời, vừa nói, Bùi Dịch sắc mặt càng tối rồi.



Tô Thi Thi ngậm miệng lại.



Thôi, cô vẫn nên duy trì trầm mặc.



Do dự hai giây, cô vẫn lại là nhịn không được lặng lẽ đến gần Bùi Dịch, lôi kéo tay anh: "Cảm ơn."



Không hề nghi ngờ, trận nước tai họa buổi sáng kia là Bùi Dịch làm. Với kỹ thuật máy tính của anh, muốn xâm nhập vào hệ thống an ninh của Cao ốc công ty cô căn bản không phải vấn đề.
Tô Thi Thi đôi mi thanh tú nhíu lại, lãnh đạm mở miệng: "Thật ngại quá, tôi không thời gian cũng không có hứng thú."



Cô không cần nghe cô ta ra lệnh.



"Cô..." Đoàn Ngọc Tường không nghĩ tới Tô Thi Thi lại lạnh lùng như vậy, sắc mặt lại lạnh vài phần.



Cô ta phiền muộn nhăn mày nhăn trán: " Nói mấy câu thôi, cô nhất định tuyệt tình như vậy sao?"



Tô Thi Thi bị chọc giận nở nụ cười, quay đầu đem cô ta trên dưới đánh giá một lần, hỏi: "Tôi có nghĩa vụ nói chuyện với cô sao? Xin hỏi cô là lấy thân phận gì, tư cách gì tới để tôi phải nói chuyện với cô? Tôi bận rộn nhiều việc."



Tô Thi Thi nói xong liền hướng tới Cao ốc đi đến.



Nếu Đoàn Ngọc Tường thái độ tốt một chút mà nói, cô không ngại nói với cô ta mấy câu, nhưng thái độ của cô ta, vừa thấy khiến cho người ta bực bội.



"Cô đừng đi!" Đoàn Ngọc Tường thấy Tô Thi Thi thật sự đi, bước lên phía trước giữ chặt tay cô.



Tô Thi Thi dừng bước, ánh mắt rơi vào cái tay đang lôi kéo trên tay mình.



Đoàn Ngọc Tường bị ánh mắt của cô đảo qua, nhất thời giống bị kim đâm một dạng, cuống quít buông lỏng tay ra.



Nhưng suy nghĩ đến động tác của chính mình, trong lòng lại ngầm bực, sắc mặt càng kém rồi.



"Mình sợ cô ta làm cái gì?" Đoàn Ngọc Tường tức giận bất bình.



Cô không thể không thừa nhận, cô thật sự có chút sợ Tô Thi Thi.



Tô Thi Thi nhìn người phụ nữ trước mặt này, dáng vẻ mâu thuẫn, nhàn nhạt nói: "Nói đi, có chuyện gì?"



Đoàn Ngọc Tường nhìn bốn phía, âm thầm cắn môi, cũng không còn cách nào, đành phải nói thẳng: "Tôi tới tìm cô, là muốn cô đi gặp cha."



Ánh mắt Tô Thi Thi hơi lạnh.



Trong miệng cô ta "cha" là chỉ Đoàn Chấn Ba?



A - -



Cái này buồn cười rồi.



Bọn họ lại đang có âm mưu gì?