Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 295 : Nổi tiếng

Ngày đăng: 21:34 20/04/20


Edit: ThuyenLeK3



Beta: Ryeo



"A, thật là tức chết!" Tại nhà lớn Hỗ gia, Hỗ Minh Phỉ ném đi tất cả máy tính, điện thoại di động, ipad, giận đến phát điên.



"Lập tức đem tất cả các tin tức liên quan tới tôi xoá hết! Tôi không muốn phải nhìn thấy nữa!" Hỗ Minh Phỉ giận đến thét chói tai.



Thật mắc cỡ chết người, cô ta lớn như thế này, cho tới bây giờ không có mật mặt quá như vậy.



Ở trong quán cà phê đàn đoạn đàn cổ đó bị người ta thấy, hơn nữa còn bị người khác nghĩ cô ta khi dễ một cô gái đến nỗi làm cho người ta òa khóc!



Hỗ Minh Phỉ hai tay ôm đầu, tức chết cô ta rồi!



Ngay cả ông của cô ta cũng gọi điện thoại tới đây hỏi cô ta chuyện là sao. Cô ta từ nhỏ chính là đứa cháu được cưng chiều, không có phạm những sai lầm thấp kém như vậy!



Lúc này, điện thoại bị cô ta ném sang một bên vang lên. Hỗ Minh Phỉ cầm lên vừa nhìn, là anh của cô ta gọi tới, thở phì phò, không đợi bên kia nói chuyện liền quát.



"Em nhất định phải làm cho Tô Thi Thi trả giá thật lớn, muốn cho cô ta mât hết mặt mũi! Em thề, em tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta!" Hỗ Minh Phỉ thét lên, tính khí đại tiểu thư hoàn toàn bộc phát ra.



"Tức giận như vậy làm cái gì? Đã sớm nhắc nhở qua em, phải đề phòng cô ta." Hỗ Sĩ Minh có chút im lặng. Đứa em gái này chính là quá tự tin, để cho Tô Thi Thi dạy dỗ cô một lần cũng tốt.



"Cô ta cùng Bùi Dịch hợp nhau... A! Bọn nó tại sao lại ở chỗ này! Chó đáng chết, bắt bọn nó đuổi ra ngoài cho tôi!"



Hỗ Minh Phỉ đột nhiên hét ầm lên: "Anh, anh tại sao không bắt bọn nó đuổi ra ngoài! Muốn bắt bọn nó nuôi đến khi nào?"



Hỗ Minh Phỉ muốn điên rồi.



Không biết hai cái chó này là có phải là bởi vì nghe được cô ta gọi Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch, cho nên mới chạy vào không nữa.



Cho nên chạy đến trong phòng của cô ta, thấy đồ liền gặm. Không có quá một phút, liền đem gian phòng của cô ta làm thành một cảnh hỗn độn! 🤣🤣🤣🤣🤣🤣



"A!" Trong nhà lớn Hỗ gia xuất hiện tiếng thét chói tai kinh khủng trong giây lát, toàn bộ người giúp việc của Hỗ gia ở trong góc nhỏ, ai cũng không dám lên tiếng.



Tính khí đại tiểu thư, cho tới bây giờ cũng không tốt!
Cô ngẩng đầu lên, chỉ chỉ những thứ đồ cổ này, hỏi: "Bùi Dịch, có bao nhiêu năm lịch sử?"



Bùi Dịch đi tới lấy dây chuyền, vừa giúp Tô Thi Thi đeo vào, vừa nói ra một con số.



Tô Thi Thi cứ nghĩ nó là đồ dỏm, lại không nghĩ ra nó lại có giá trị như vậy! Đột nhiên cảm thấy nó rất nặng.



"Nếu không..., có thể mang đi, để ngừa bất cứ tình huống nào!" Tô Thi Thi vốn là muốn để cho Bùi Dịch lấy lại, nhưng mà vừa nghĩ, đến lúc gặp mặt Hỗ Minh Phỉ, trên người cô có thể có vài món vũ khí!



Bùi Dịch thấy cô đưa tay nhận, tựa như thoáng thở phào nhẹ nhỏm, đi tới giá sách lấy tài liệu về châu báu thất lạc cho cô: "Hỗ Minh Phỉ ở phương diện châu báu thành tựu cũng không tệ."



Tô Thi Thi vừa nghe ý chí chiến đấu tăng cao, ôm lấy sách liền xem.



Một tuần sau, Tô Thi Thi hỏi Bùi tiên sinh tại sao thoạt nhìn giống như đồ dỏm, nhưng trên thực tế là giây chuyền thật.



Bùi tiên sinh vốn là đem sợi dây chuyền bằng ngọc thạch được làm kĩ lưỡng đem mài cho cũ lại.



Bùi Dịch chính mình cũng có chút bất đắc dĩ, chỉ tại Tô tiểu thư thích đơn giản, không cầu kì. Anh trước muốn muốn tặng lễ vật cho cô, cô chết sống không chịu lấy, không thể làm gì khác hơn là nghĩ ra biện pháp như thế.



Thật là không dễ dàng!



Cuối cùng Tô Thi Thi cũng buồn bực.



"Em sao lại cảm giác giống như là đeo hàng giả cả người?"



Bên cạnh, Bùi tiên sinh đang xem văn kiện mặt triệt để đen lại.



Lúc này, rất nhanh công trình ở Thành Trung thôn đã bắt đầu. Tứ đại gia tộc sau hai mươi năm lại cùng nhau tranh đấu, ở thành phố này cũng xem như là một chấn động không nhỏ.



Một hồi không biết chiến đấu, lặng lẽ khai hỏa.



Haizz... qua tuần sẽ cố gắng chăm lại. Ngày 3 chương hoặc hơn. Nói chung là sẽ đc ít nhất 3c đó. 1 mình bạn làm thôi, mấy đứa nhà bạn bận lém, bận hơn bạn rồi 😥😥😥😥😥😥😥😥



Bởi thế lúc bạn làm có chỗ nào sai sót cứ cmt để bạn sửa. Góp ý nhẹ nhàng nha. Đừng nói lời cay đắng. Con tim tui mong manh lắn 😶😶😶😶😶😶😶😶😶😶