Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 320 : Đầu óc bị cửa kẹp
Ngày đăng: 21:34 20/04/20
Trong căn phòng riêng được bao trọn là một vẻ mờ tối, ngọn đèn lờ mờ.
Tô Thi Thi nheo mắt lại, tầm mắt sau khi thích ứng ngẩng đầu vừa thấy, khi nhìn thấy phía trước ngồi trên sofa một đám người khi đó, mày rất nhanh nhăn lại.
Hỗ Quân Nhạc?
Tô Thi Thi không có nhìn lầm, người đàn ông trẻ tuổi chính đang ở phía trước ngồi bắt chéo hai chân không phải là Hỗ Quân Nhạc nhiều ngày không gặp đó sao? Mà ngồi bên cạnh anh là những người bạn của anh ta.
Đều là mấy vị thiếu gia nhà giàu đời thứ hai ở Bắc Kinh này.
Hỗ Quân Nhạc đang cùng mấy người bạn của mình nói chuyện phiếm, khóe mắt cơ hồ cảm nhận được phía trước có người mới bước vào. Anh ta tập trung nhìn thử, ánh mắt nhất thời trợn thật lớn, thiếu chút nữa từ trên ghế sofa nhảy dựng lên.
"Tô Thi Thi? Chết tiệt! Cô tại sao lại tới nơi này?"
Bọn họ vốn dĩ âm thanh lúc nói chuyện cũng không lớn, lúc này Hỗ Quân Nhạc đột nhiên rống to, khiến không khí trong phòng bao riêng này có vẻ đặc biệt ngột ngạt.
Hỗ Quân Nhạc thân thể cứng đờ, mặt có chút đỏ lên.
Thật sự là oan gia ngõ hẹp nha!
Mỗi lần nhìn thấy Tô Thi Thi luôn luôn gặp không chuyện tốt, Hỗ Quân Nhạc hiện tại nhìn đến Tô Thi Thi đều sợ rồi!
Tô Thi Thi lúc này so với Hỗ Quân Nhạc còn ngại ngùng hơn.
Cái tên trẻ con này vì cái gì lại kêu hô lớn tiếng như vậy!
"Bùi Dịch đến rồi sao?" Vừa lúc này, bên trong phòng truyền đến một giọng nói mười phần khí thế, làm giảm bớt đi sự xấu hổ của hai người kia.
Tô Thi Thi trong lòng cả kinh.
"Hồng gia?"
Giọng nói này cô nhận ra!
"Ở chỗ này chờ anh." Bùi Dịch ghé sát vào bên tai Tô Thi Thi, dừng một chút, lại bỏ thêm một câu, "Không cần khách khí."
Anh nói xong tiện xoay người hướng tới phòng trong đi đến, nơi đó ngọn đèn so với gian ngoài muốn sáng tỏ hơn một chút, chính là nơi Hồng gia dùng để tiếp khách.
"Anh đặc biệt đến đây chào hỏi Hồng gia? Vậy dẫn mình theo để làm gì?" Tô Thi Thi có chút khó hiểu.
Hỗ Quân Nhạc quay đầu trừng mắt nhìn đám bạn của mình liếc mắt một cái, quay đầu tiếp tục trêu chọc Tô Thi Thi: "Như vậy liền chịu thua rồi hả?"
Tô Thi Thi nhãn cầu xoay một vòng, đột nhiên hướng anh tiếp sát, để sát vào bên tai anh thấp giọng nói: "Anh không muốn biết bọn họ ở bên trong nói chuyện gì sao?"
Hỗ Quân Nhạc thân thể cứng đờ, trên mặt biểu tình thiếu chút nữa như quả bóng căng nổ tung.
Biểu tình của anh ta trong nháy mắt biến hóa, Tô Thi Thi trong lòng hiểu rõ. Cô đoán đúng rồi, Hỗ Quân Nhạc đến chỗ này cũng không phải ngẫu nhiên.
Cô vỗ vỗ bả vai Hỗ Quân Nhạc, phun ra hai chữ: "Trật tự."
"Cô... Hừ!" Hỗ Quân Nhạc thâm sâu thở ra một hơi. Cô gái này thật là đáng sợ! Quả thực so với chị gái của anh còn đáng sợ hơn!
"Tôi uống trà!" Hỗ Quân Nhạc hung hăng trừng mắt nhìn Tô Thi Thi liếc mắt một cái, tự rót một chén trà uống một mình.
Nơi này rất nhanh liền yên tĩnh trở lại, mấy người tiếp tục nhỏ giọng nói chuyện với nhau, như là lúc Tô Thi Thi vừa mới vào đây vậy. Chỉ là Tô Thi Thi tâm tư toàn bộ đều đã ở bên trong.
Cũng không biết Bùi Dịch nơi đó thế nào rồi.
Mà lúc này, Bùi Dịch đang cùng Hồng gia ngồi ở trước bàn cờ đánh cờ.
Hồng gia thích cờ vây, chuyện này toàn bộ người ở Bắc Kinh này đều đã biết đến, Bùi Dịch ở phương diện này cũng không phải cao thủ, nhưng mà tài đánh cờ thỉnh thoảng cũng sẽ để cho Hồng gia kinh ngạc.
"Bùi Dịch, tài đánh cờ của cậu lại tiến bộ rồi." Hồng gia hạ xuống một viên cờ đen, đối với Bùi Dịch cười nói.
"Hồng gia quá khen." Bùi Dịch nói xong hạ xuống một viên cờ trắng.
Hồng gia ngẩng đầu nhìn anh một cái, nhìn người trẻ tuổi trước mặt trầm ổn có độ, không nóng không vội, trong mắt hơn một tia thưởng thức.
Thời gian này chuyện xảy ra ở Bắc Kinh ông ta đều biết. Lão hồ ly trong mắt hiện lên quét xuống ánh sáng, gặp cờ hạ không sai biệt lắm, dẫn lời mở miệng trước nói: "Cậu là nghĩ muốn cùng ta hợp tác dự án thôn Thành Trung thôn kia sao?"
Lời này vừa nói ra, ở đây tất cả mọi người sửng sốt một phen.
Lời này cũng thật đầy đủ trực tiếp!
Nhưng mà đây cũng không phải Hồng gia lần đầu tiên nói những lời này.
Bùn tình ghê gớm, cả ngày làm ko đc 3c T.T