Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 326 : Bùi tiên sinh âm hiểm

Ngày đăng: 21:34 20/04/20


Bệnh viện thành phố, hành lang thông hướng nhà xác mang theo một cỗ khí tức u ám.



Đoàn Ngọc Tường trốn ở góc phòng nhìn Bùi Dịch công khai mà dắt Tô Thi Thi ra ngoài, âm thầm xiết chặt quả đấm.



Xong đời...



Trong đầu cô ta hiện lên hai chữ này, trong lòng khủng hoảng vô cùng.



Cô ta biết đây là cha cô ta dùng tất cả tiền bạc còn lại mới mời được mấy tên côn đồ kia, liền là muốn bắt cho Tô Thi Thi giúp bọn họ một lần nữa trở lại Đoàn gia, hiện tại cái gì đều đã kết thúc thật rồi.



"Tô Thi Thi, vì cái gì mạng của cô tốt như vậy!" Đoàn Ngọc Tường răng nanh cắn môi, sắc mặt tái nhợt.



Cô ta nghe được từ trong nhà xác truyền ra tiếng la khóc của cha mẹ mình, phỏng chừng là đám côn đồ kia đang đánh bọn họ.



Cô ta do dự một chút, sau cùng vẫn lại là không dám đi ra ngoài, lén lút chạy.



"Đừng trách tôi, là các người có lỗi với tôi trước." Đoàn Ngọc Tường ở trong lòng yên lặng nói.



Mà cô ta không biết, một màn này lại bị Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch nhìn thấy tất cả.



Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch đang muốn tiến vào thang máy, lại nhìn thấy Đoàn Ngọc Tường hướng tới cầu thang ở một bên chạy tới.



"Thật sự tận cùng bi ai" Tô Thi Thi tựa vào trong lòng Bùi Dịch, nói nho nhỏ.



"Những thứ này đều đã không có liên quan gì với em nữa." Bùi Dịch ôm lấy cô, xoay người hướng tới thang máy đi đến.



"Em không cần thiết thay người khác bi ai khổ sở, bọn họ hôm nay toàn bộ đều là gieo gió gặt bão."



Tô Thi Thi sửng sốt, kinh ngạc nhìn Bùi Dịch.



Bùi tiên sinh đây là đang an ủi cô sao?



Bùi Dịch chú ý tới ánh mắt của Tô Thi Thi, mặt liền ngẩn ra, lỗ tai thoáng chốc đỏ ửng lên.



"Lại nhìn, tự gánh lấy hậu quả!" Trong thang máy vang lên giọng nói đầy lạnh lùng của Bùi Dịch.



Tô Thi Thi cười thầm, cuống quít cúi đầu, không dám lại đi nhìn anh.



Thì ra Bùi Dịch còn có vẻ mặt đáng yêu đến như vậy.



Chỉ là nghĩ tới toàn bộ chuyện xảy ra vừa rồi, trong lòng cô khó tránh khỏi vẫn lại là lại có chút bi thương.



Chuyện này để cho Tô Thi Thi triệt để đối với Đoàn Chấn Ba hết hy vọng rồi. Từ nay về sau, cô không còn có cha.




"Sư huynh, anh nói cái gì?" Tô Thi Thi quay đầu nhìn về phía Tống Trọng Hạo.



Tống Trọng Hạo trong lòng cả kinh, vội vàng lắc đầu, chỉ vào bản thiết kế ngay trước mắt nói: "Sư muội, chúng ta vẫn lại là ít tám chuyện linh tinh đi, tới thảo luận thiết kế thì hơn."



"Anh có phải có chuyện gì gạt em hay không?" Tô Thi Thi nheo lại hai mắt, nghi hoặc nhìn Tống Trọng Hạo. Cô cảm thấy được sư huynh cô giống như thời gian này có phần không giống trước đây.



"Đâu nào có!" Tống Trọng Hạo lập tức ngồi nghiêm chỉnh.



Tô Thi Thi thấy anh không chịu nói, cũng không có nghĩ nhiều, cùng anh tiếp tục thảo luận bản thiết kế.



Mà lúc này trong văn phòng tổng giám đốc Xây dựng Tiệp Khắc, Tần Phong nhìn đến mẩu tin tức kia, vội vội vàng vàng chạy đến tìm Bùi Dịch.



Lúc anh đi vào, Bùi Dịch đang vẽ bản thiết kế.



Tần Phong ghé sát vào vừa thấy, chậc chậc thở dài: "Ai ngờ đến đường đường Bùi tổng lại chính là một kiến trúc sư cao cấp."



Bùi Dịch ngẩng đầu nhàn nhạt liếc mắt nhìn anh: "Có tin tức gì sao?"



Tần Phong sắc mặt ngẩn ra, nghiêm túc nói: "Cái gì đều đã không thể gạt được cậu."



Anh đem tin tức Hỗ Sĩ Minh mời Bùi Dịch hợp tác nói lại nói một lần.



"Cậu thấy thế nào?" Tần Phong sau khi nói xong hỏi Bùi Dịch.



Bùi Dịch có chút suy nghĩ, mới chậm rãi nói "Hợp tác là giả, nghĩ muốn bức tôi ra ngoài là thật."



Vào lúc này, Tần Phong di động rung lên hai lần, anh lấy ra vừa thấy, sắc mặt càng thêm nghiêm trọng.



"Xem ra lời cậu nói là chính xác. Hỗ Sĩ Minh đã hướng truyền thông tuyên bố, hắn sẽ đích thân tham dự cạnh tranh đấu thầu, " anh nói xong khúc khích nở nụ cười, "Hắn trước mời cậu, sau đó tuyên bố chính mình sẽ tham dự, như thế liền không thể không buộc tổng giám đốc Xây dựng Tiệp Khắc cũng tham dự."



"Uh"m." Bùi Dịch ừ một tiếng. Anh đối với Hỗ Sĩ Minh cái đối thủ cạnh tranh này, vẫn tương đối hiểu biết.



Hỗ Sĩ Minh công khai ngang nhiên mời anh hợp tác, hơn nữa tự mình tham dự, tổng giám đốc Xây dựng Tiệp Khắc đương nhiên cũng phải tham dự cạnh tranh đấu thầu, bằng không chẳng phải là nâng ưu thế cho đối thủ diệt chính mình uy phong sao?



"Xem ra, hắn là nghĩ muốn đem thế lực sau lưng cậu đều phải lộ ra hết rồi." Tần Phong lạnh giọng nói.



Anh nói xong bộ dáng nhiều chuyện nhìn Bùi Dịch: "Dự án lần này cậu tới cùng có nắm chắc không?"



Nào biết, Bùi Dịch lại hắt cho anh một chậu nước lạnh: "Xây dựng Tiệp Khắc đối với việc giành dự án lần này không có bất luận lòng tin gì."



"Không phải chứ?" Tần Phong u mê, "Người anh em, cậu sợ cái gì!"