Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 329 : Oan gia ngõ hẹp

Ngày đăng: 21:34 20/04/20


Đèn rực rỡ mới lên, cuối mùa thu nhiệt độ không khí đã rất thấp. Hàng vạn ngôi nhà đã bắt đầu lên đèn, làm cả thành phố này tựa hồ đều đã che đậy một tầng nhàn nhạt ánh sáng ấm áp.



Sự yên lặng, bình yên.



Trong thành phố này lại có một nơi nào đó lại phi thường náo nhiệt, ban đêm mới đúng là lúc nó sáng rực rỡ nhất.



"Thi Thi, chúng ta thật sự phải vào bên trong sao?" bên ngoài Ám Nhữ, Ôn Ngọc thật cẩn thận lôi kéo ống tay áo Tô Thi Thi, chần chừ không dám tiến lên.



Tô Thi Thi quay đầu vỗ vỗ tay cô, cười tít mắt nói: "Không sợ. Tần Phong không phải nói đây là chỗ bạn anh ta mở sao? Không có việc gì."



Vừa nhắc tới Tần Phong, Ôn Ngọc mặt lập tức suy sụp xuống.



Biết Ám Nhữ là là quán bar do một người bạn của Tần Phong mở, là do lần đó Ôn Ngọc phát hiện Tần Phong tới hộp đêm ngoạn chơi, Tần Phong vì biện trong sạch mới nói cho cô biết. Lại cho cô một cái thẻ VIP, bằng không hôm nay hai người bọn họ từ đầu cũng không cách nào đặt chân đến nơi này.



"Đi!" Ôn Ngọc hít sâu một hơi, giống như hạ quyết tâm thật lớn, lôi kéo Tô Thi Thi đi nhanh về phía trước.



Khuôn mặt thanh thuần kia lại mang theo một cỗ quyết tuyệt, mà lại không hiểu sao sinh ra một cỗ khí thế bi tráng



Tô Thi Thi không khỏi mỉm cười. Nha đầu kia không đến mức phát điên lên, mà các cô cũng không phải tới nơi này thác loạn.



Cô ngẩng đầu nhìn quán bar trước mặt lộng lẫy huy hoàng, trong lòng lại vẫn là có chút khẩn trương.



Người giàu có thường thích đốt tiền, bên trong nơi này mỗi ngày đều xảy ra một chuyện vượt qua sự tưởng tượng của các cô, nguy hiểm cực kỳ. Nhưng hôm nay, hai cô gái này lại đánh bạo nghĩ muốn xông vào đây một lần.



"Hừ! Tốt nhất có thể tức chết bọn họ luôn đi!" Tô Thi Thi ở trong lòng căm giận nói.



Ám Nhữ vẫn như cũ giống như trong trí nhớ cô vậy, thần bí huy hoàng, như là một thế giới khác.



Tô Thi Thi lôi kéo Ôn Ngọc đi vào căn phòng quen thuộc. Cô không phải lần đầu tiên tới nơi này, lại còn nhớ rõ lần trước cô là bị Dương Dũng mang đến đây.



Khi đó cô đối với sự bá đạo của Bùi Dịch rất không hảo cảm, còn mang theo Đại Cẩu Tử xông vào căn phòng bao riêng - -



"Hí..." Nghĩ tới chuyện đã xảy ra ngày đó, Tô Thi Thi vẫn lại là nhịn không được run run một phen, trong lòng thậm chí có chút đồng tình Tần Phong.



Ngày đó Tần Phong bị Đại Cẩu Tử ức hiếp cực kỳ thê thảm, Tô Thi Thi vừa đi một bên cùng Ôn Ngọc kể những chuyện xảy ra ngày đó.




"Các vị khách quý, đây là rượu các vị đã gọi." Một vị tiểu thư tiếp rượu bưng một cái khay, thướt tha duyên dáng đi tới.



"Giọng nói này..." Tô Thi Thi động tác dang cắt miếng bít tết ngừng lại, theo bản năng ngẩng đầu.



Lúc vừa thấy, thiếu chút nữa tưởng mắt mình mù rồi!



"Tô Thi Thi?" Hiển nhiên người nọ cũng thấy được Tô Thi Thi, cô ta cả kinh thiếu chút nữa ném cái mâm trong tay xuống, "Làm sao có thể là cô!"



"Oan gia ngõ hẹp."



Tô Thi Thi trong đầu chỉ hiện lên một câu này.



Cô không nghĩ tới ở nơi này vậy mà lại đụng mặt Đoàn Ngọc Tường, không nghĩ tới cô ta vậy mà ở trong này là tiểu thư tiếp rượu!



Đây chính là đại tiểu thư Đoàn gia ngày xưa cao cao tại thượng kia sao, chuyện này quá đặc biệt quá huyền ảo rồi!



"Đoàn tiểu thư?" Ôn Ngọc chớp mắt, trên tay cắm một miếng bò bít tết, giống như chịu được thật lớn kinh hách, "Cô như thế nào lại mặt quần áo như vậy? Ngực đều đã lộ ra hết rồi."



"Phụt..." Tô Thi Thi nhịn không được, trực tiếp phun ra.



Ôn Ngọc, Cô không hổ là bạn tốt của tôi!



"Các người..." Đoàn Ngọc Tường trên mặt thoắt xanh thoắt trắng, cúi đầu nhìn đến trên thân mình mặc bộ đồ màu đen cúp ngực, xấu hổ hận không thể lấy cái động chui vào.



Cô ta đời này không nguyện ý nhất chính là bị Tô Thi Thi nhìn đến bộ dạng này của mình. Đúng là không nghĩ tới, cô ta mới đến nơi đây đi làm chưa được một tuần, đã bị Tô Thi Thi vừa vặn đụng mặt!



"Tôi đi nhầm chỗ rồi." Đoàn Ngọc Tường hít một hơi thật sâu. Cô ta không thể hất bàn mà đi ra ngoài, cô ta cần phải kiếm tiền, cô ta chỉ có thể yên lặng chịu đựng.



Nhưng mà cô ta cũng tuyệt đối chịu không nổi tiếp tục đợi ở chỗ này, cô ta tất phải đi.



Nhưng mà cứ như vậy rời đi, cô ta làm sao có thể cam tâm!



Haizzz, ngu là 1 cái tội, đã thua còn ko chịu nhận là cái ngu thứ hai, đứng đó cho Thi nhà tui vùi dập là cái ngu thứ ba. Nói chung tại cô ngu thôi, lúc đi được thì mau biến đi