Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 33 : Lễ vật kết hôn

Ngày đăng: 21:31 20/04/20


Ở đây mọi người toàn bộ đều đã lờ mờ, thậm chí đều không có người chú ý đến Tô Thi Thi một cái phun nước canh ra tới, làm cả bàn đồ ăn đều đã ô nhiễm rồi.



"Tiểu Dịch, cậu nói cái gì?" Đoàn Chấn Ba không thể tin nhìn Bùi Dịch, trong lòng nổi lên lửa giận, "Cậu cưới người nha đầu này làm cái gì? Cậu có biết hay không nó là đứa con gái bị Đoàn gia ta đuổi đi!"



Đoàn Chấn Ba thật sự phát hỏa.



Nếu lão già ở nhà biết Bùi Dịch muốn kết hôn với Tô Thi Thi, không chừng tưởng rằng ông đang âm thầm xui khiến con gái mình câu dẫn Bùi Dịch!



Nói ra những lời này, Đòan Chấn Ba trong lòng liền khó chịu.



Lão già kia cũng không biết làm sao vậy, đối Bùi Dịch đặc biệt coi trọng, liên quan đến việc kết hôn của anh thật sự cũng rất trọng.



Đòan Chấn Ba có một lần nghĩ muốn tác hợp một người bạn của mình cho anh, lại bị cha ông ta vừa mắng một trận.



"Tiểu Dịch, chuyện này vẫn còn càn suy nghĩ kĩ..."



"Tôi muốn cưới người nào, còn cần phải đợi người khác đồng ý sao?" Bùi Dịch cười nhạt, ánh mắt rơi vào trên người Đoàn Chấn Ba, lại nhìn thấy ông ta đang mở miệng khi đó, trong thanh âm nghe không ra bao nhiêu cảm xúc chân thật.



Anh lại nói: "Tôi nói cho đại ca anh một tiếng, là vì anh dù sao cũng là cha ruột của cô anh, đại ca, anh nói đúng không?"



Đoàn Chấn Ba sửng sốt một giây, lập tức nghe ra ý tứ trong lời nói củaBùi Dịch, lập tức gật đầu, vẻ mặt tươi cười nói: "Đúng vậy, đây là chuyện tốt, chuyện tốt."



Tô Thi Thi nói sao cũng là con gái của ông, nếu thật sự có thể gả cho Bùi Dịch, chuyện này với ông mà nói chỉ là chuyện tốt.



Tô Thi Thi còn không có phản ứng kịp khi Bùi Dịch bỗng nhiên tuyên bố chuyện kết hôn, lúc nghe được những lời Đoàn Chấn Ba mà nói, trong mắt hiện lên quét xuống tia châm biếm.



Ông ta quả nhiên luôn đặt lợi ích lên hàng đầu, đây chính là tác phong của hai cha con Đoàn gia. Chỉ cần có thể có lợi, Đoàn Chấn Ba liền không cần biết ông với cô đã đoạn tuyệt quan hệ hay không, bảo ông nhận lại cô, ông phỏng chừng liền đồng ý.



Chỉ tiếc, Tô Thi Thi cô đời này cũng không nghĩ muốn mang họ Đoàn rồi.



"Tôi không..." Tô Thi Thi nghĩ muốn cự tuyệt, Bùi Dịch khiếm nhã như vậy chưa được sự đồng ý của cô đã nói hôn sự, có phải hay không quá không tôn trọng cô rồi hả?



Ngay lúc cô vừa mới mở miệng, liền nghe Đoàn Ngọc Lộ đã trước cô một bước phản đối rồi.



"Cha, người già rồi hồ đồ! Tô Thi Thi trong người nói sao cũng là đang chảy dòng máu của Doàn gia, như vậy sao có thể gả cho chú nhỏ..."




"Vậy sao?" Bùi Dịch khóe môi hơi nhếch lên, tầm mắt không biết là vô tình hay cố ý đảo qua cổ tay Phương Thanh Hoa, cười nói, "Anh, chị dâu, chẳng lẽ thật sự không biết chúng tôi tại sao thích cái lắc tay này?"



"Cái gì?" Đoàn Chấn Ba này mới phát giác sự tình tựa hồ có phần không thích hợp, không để ý phương Thanh Hoa tránh né, liền bắt được cổ tay bà ta, đem quần áo của bà ta vén lên tới, cẩn thận nhìn một phen vòng trang sức.



"Này không phải..." Đoàn Chấn Ba sắc mặt hơi đổi, nhất thời hiểu rõ ra, đây làtín vật định tình vợ trước tặng cho ông ta!



Mắt như ngàn mũi dao đâm phóng tới liếc Phương Thanh Hoa một cái, lạnh lùng nói, "Đem vòng trang sức tháo xuống."



Khó trách Tô Thi Thi lại thích cái lắc tay này, là di vật của mẹ cô, nha đầu kia khẳng định nghĩ muốn lấy đi về!



"Chấn Ba, tôi..." Phương Thanh Hoa sắc mặt trắng nhợt.



Hiện tại đã không phải chuyện đưa hay không vòng trang sức là vấn đề, mà là vấn đề mặt mũi!



Đúng là Đoàn Chấn Ba đâu nào cho bà ta mặt mũi, thấy bà ta không tháo ra, mặt lúc này liền đen.



Phương Thanh Hoa tim liền đập mạnh, biết chồng mình thật sự sinh khí, khẩn trương đem vòng trang sức tháo ra, đưa cho Tô Thi Thi.



Tô Thi Thi thẳng tắp địa nhìn chằm chằm cái vòng kia, đưa hai tay vươn ra, dùng rất lớn khí lực mới không có run rẩy, tiếp nhận xong thật cẩn thận che đậy ở trong lòng bàn tay.



"Mẹ, con rốt cục lấy trở lại." Tô Thi Thi mũi lên men, cô rốt cục cầm lại thứ thuộc về mẹ mình rồi!



Bùi Dịch thấy thế, lôi kéo Tô Thi Thi liền đứng lên, đối với Đoàn Chấn Ba nói ︰ "Chúng tôi nên cáo từ rồi."



Nói xong, liền lôi kéo Tô Thi Thi đi ra phía ngoài.



"Chấn Ba, tôi thân thể có phần không thoải mái..."



"Bác gái, người có phải hay không bởi vì không có thích ăn? Này, đồ ăn đều phải lạnh rồi." Vừa rồi vẫn không nói chuyện Tần Phong bỗng nhiên gắp một cái rất lớn vịt chân đến trong bátPhương Thanh Hoa.



Bùi Dịch bọn họ vừa đi, hắn không thể nào giúp bọn họ gì, giúp giải quyêat hậu quả vậy?



Phương Thanh Hoa ăn không được cũng phải ăn!