Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 344 : Không nghĩ anh phá đám đến như vậy
Ngày đăng: 21:34 20/04/20
"CLGT!"
Dẫn đầu xông tới chính là một nữ giúp việc của Hỗ gia, vừa tiến đến nhìn đến hai người đàn ông không mặc quần áo, sợ tới mức vội vàng bưng kín ánh mắt.
"Các người là ai? Ai cho các người vào, ra ngoài!" Đức An vừa quay đầu nhìn đến người nhiều tiến vào như vậy, mặt lập tức liền tái rồi.
Hắn hiện tại không mặt mũi gặp người nha!
"Bảo chúng tôi ra ngoài?" Cầm đầu đám người hầu là một lão già vừa nghe hắn nói lời này, mặt chải quét một phen liền trầm tiếp xuống, cũng bất chấp bọn hắn hai người không mặc quần áo, chỉ vào mặt hắn mắng, "Các người là ai? Làm sao có thể vào Hỗ gia chúng tôi?"
"Các người là Hỗ gia?" Đức An cùng Tống Trọng Hạo đưa mắt nhìn nhau.
Nơi này không phải khách sạn?
Căn phòng này cổ kính, quả thật không giống một khách sạn.
Đức An không rõ lắm cái Hỗ gia trong miệng đám người trước mặt kia là ai, sững sờ nhìn Tống Trọng Hạo: "Anh quen sao?"
Tống Trọng Hạo lắc đầu một cái, trong đầu rất nhanh hiện lên rất nhiều ý nghĩ, con ngươi sáng lên, như là suy nghĩ cẩn thận rồi.
Bọn họ ngày hôm qua người nhìn thấy sau cùng là Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch. Sư muội anh tuyệt đối sẽ không mặc kệ anh, như thế bọn họ hiện tại lại ở nơi này, khẳng định là Bùi Dịch cùng Tô Thi Thi an bài.
Hỗ gia, toàn bộ Bắc Kinh này theo chân bọn họ có tiếp xúc qua có mấy người Hỗ gia?
"Tôi và bạn của mình ngủ ở đây thì liên quan gì đến các người?" Tống Trọng Hạo giống như thể liên quan gì nhau, chỉ vào cái người hầu kia nói.
"Liên quan gì đến chúng tôi?" Người hầu kia cũng lờ mờ, rồi sau đó hổn hển mắng, "Tôi còn muốn hỏi các người làm sao có thể chạy đến nơi đây đi ngủ! Người nào cho các người vào? Các người vào bằng cách nào?"
"Nực cười, chúng tôi làm sao có thể chính mình chạy vào? Đừng tưởng chúng tôi uống rượu say, cái gì đều đã không nhớ rõ. Bạn của tôi bị các người đánh thành như vậy, không thể liền như vậy bỏ qua được!" Tống Trọng Hạo ngạnh cổ, thở phì phì trừng mắt người trước mắt.
Bên cạnh, Đức An còn có chút không hiểu rõ tình hình, chỉ là sững sờ nhìn Tống Trọng Hạo đang bão nổi, nửa ngày kìm nén ra một câu: "Thì ra tính tình anh kém như vậy!"
"Anh... Ngậm miệng!" Tống Trọng Hạo thiếu chút nữa tức đến phun máu.
Này anh em, không nghĩ tới anh ngốc đến phá hoại chuyện tốt như vậy!
Mà mấy người hầu kia cũng bị dáng vẻ cường thế của Tống Trọng Hạo hù sợ, người hầu cầm đầu kia nghĩ nghĩ, quay đầu nhìn các nhân viên an ninh nói: "Thông báo cho thiếu gia chưa?"
Trên đường Đức An không chỉ một lần nhìn Tống Trọng Hạo, có người ngoài ở đây, không dễ nói chuyện. Đợi đến bệnh viện, Đức An mặt lập tức trầm tiếp xuống, phẫn nộ trừng mắt nhìn Tống Trọng Hạo: "Anh có phải biết tôi bị ai đánh hay không?"
Tống Trọng Hạo ánh mắt lóe ra, đối với hắn nói: "Chúng ta trước đi kiểm tra đi."
"Xem ra tôi đoán đúng rồi! Chúng ta ngày hôm qua gặp được người nào rồi hả? Chết tiệt, ra tay cũng thật nặng! Chỉ đánh lên mặt. Còn có tay của tôi, hí... Tên khốn kiếp này, chớ có đụng vào tôi, đau chết rồi!"
Tống Trọng Hạo lập tức ngượng ngùng thu tay, im lặng, không nói được một lời.
Chết tiệt, vì cái gì không cho anh quên đi toàn bộ chuyện hôm qua, anh thật đúng là nhớ rõ ngày hôm qua Bùi Dịch đánh người một màn kia!
Nhưng đánh chết anh cũng không dám nói.
Mà bọn họ không biết, chuyện bọn họ tối hôm qua gây ra, cũng sớm đã bị những người khác biết được.
Tô Thi Thi tối hôm qua bị Bùi tiên sinh hung hăng trừng phạt một lần, buổi sáng thức dậy liền eo mỏi lưng đau, từ đầu chẳng quan tâm sư huynh cô bên kia thế nào.
Ngay lúc cô chuẩn bị đồ đạc xong muốn đi làm, Bùi Dịch đột nhiên giữ cô lại, đối với cô ôn nhu nói: "Hôm nay anh đưa em đi."
"Hử?" Tô Thi Thi quay đầu kỳ quái nhìn anh, "Anh gần đây không phải bề bộn nhiều việc sao?"
Bùi Dịch kéo tay cô đi ra ngoài, nhàn nhạt phun ra hai chữ: "Tiện đường."
"Ách..." Tô Thi Thi bĩu môi, vừa rồi cảm động nhất thời tan thành mây khói.
Cô đi chưa được hai bước, vẻ mặt rùng mình. Không đúng!
Cô bỗng nhiên bắt lấy tay Bùi Dịch, khẩn trương nhìn anh: "Anh hẳn không phải là vì ngày hôm qua không đánh đã, hôm nay muốn tới đem sư huynh em cũng đánh một trận nữa chứ?"
Lời của cô vừa dứt lời, Bùi Dịch mặt trắng xanh một phen liền trầm tiếp xuống.
Tối đen một mảnh!
Thứ 7 máu chảy về tim 😚😚😚😚
Mọi người sáng hảo! 😄😄😄😄😄