Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 349 : Trước mặt cô vén muội

Ngày đăng: 21:34 20/04/20


Trong phòng ăn không khí lập tức trở nên quỷ dị hẳn lên, chỉ có mùi hương của thức ăn kia phiêu tán ở trong không khí, tỉ tỉ kích thích dây thần kinh người ngồi.



Loại hấp dẫn này, giống như mang theo độc, từ từ chui vào toàn thân.



Tô Thi Thi không biết là mùi đồ ăn này vị quá mê người, hay vẫn lại là vừa rồi Bùi Dịch câu nói kia quá độc, tay cô cầm lấy chiếc đũa càng thêm xiết chặt, hận không thể đem chiếc đũa bẻ gẫy.



Cô có nghe lầm hay không? Bùi Dịch đây là ở trước mặt cô vén muội sao?



Bên cạnh Tống Trọng Hạo cùng Đức An hai người cực kỳ hiểu ngầm liền cúi đầu, ra sức dùng bữa, đem chính mình hoàn toàn trong suốt.



Hỗ Minh Phỉ hiển nhiên cũng bị những lời này của Bùi Dịch dọa đến chỗ, sửng sốt vài giây mới phản ứng kịp.



Trong đầu cô ta rất nhanh suy nghĩ, lòng không biết như thế nào, thậm chí có chút khẩn trương, nhưng vẫn lại là gọn gàng dứt khoát nói: "Không sai, tôi thích anh."



"À...?" Bùi Dịch trên mặt biểu tình tựa hồ nhu hòa một chút, nhàn nhạt hỏi, "Có bao nhiêu thích?"



Hỗ Minh Phỉ trong lòng vui vẻ, Bùi Dịch đây là đang hướng cô biểu đạt cái gì sao?



Hỗ Minh Phỉ trên mặt lộ ra tươi cười mê người, nói: "Có bao nhiêu thích tôi không biết, nhưng mà tôi tin tưởng tôi tuyệt đối là người thích hợp nhất của anh."



"A..." Tô Thi Thi vô thanh cười lạnh, cúi đầu tiếp tục ăn thức ăn của mình.



Nơi này hương vị thức ăn thật không tệ, xem ra nhà hàng này của Hỗ gia đã mời được một đầu bếp giỏi.



Bùi Dịch tuy đang nhìn Hỗ Minh Phỉ, nhưng mà khóe mắt dư quang nhưng vẫn rơi vào trên người Tô Thi Thi. Nhìn đến cô gái nhỏ của mình đang tức giận lại vừa muốn làm bộ như không thèm để ý, khóe miệng của anh chậm rãi cong lên.



Mà một màn này ở trong mắt Hỗ Minh Phỉ, giống như là Bùi Dịch nghe được lời của cô ta cực kỳ mãn ý. (Chúc mừng thím hốt giúp ta mấy kg dưa bở bị ế 😂😂😂😂😂)



"Bùi Dịch..." Hỗ Minh Phỉ đang muốn nói chuyện, lại một lần nữa bị Bùi Dịch ngắt lời.




Cô ban đầu không nghĩ ra, Bùi Dịch vì cái gì lại đem sư huynh bọn họ ném tới Hỗ gia. Nếu chỉ là vì tức giận, có thiếu gì nơi để ném người, ném bừa giữa đường là được rồi. Hiện tại xem ra, khẳng định không đơn giản như vậy.



Tô Thi Thi âm thầm nhìn Bùi Dịch liếc mắt một cái, chỉ sợ sư huynh cô cùng Đức An hai người cùng Hỗ gia, đều bị Bùi Dịch tính kế.



Trận này Hồng Môn Yến, nếu nói là Hỗ Minh Phỉ tìm tới bọn họ, không bằng nói là Bùi Dịch từng bước, chờ bọn họ tới mời!



"Âm hiểm!" Tô Thi Thi yên lặng cúi đầu, cô vẫn lại là ít nói thì tốt nhất.



Mà Bùi Dịch nghe được lời Đức An nói, mắt như dao găm vù một phen liền bắn qua.



Đức An nhất thời như đứng đống lửa, như ngồi đống than, nếu không phải Tống Trọng Hạo bắt lấy tay hắn không cho hắn chạy, hắn phỏng chừng nhấc chân liền chạy ra ngoài cửa rồi.



Xấu hổ cuối đầu, hắn lấy ra điếu thuốc ngậm ở trong miệng, một tay lấy ra cái bật lửa.



"Anh bị thương còn không có lành, hút thuốc làm gì!" Tống Trọng Hạo vừa thấy, vội vàng vươn người qua cướp đoạt cái bật lửa của hắn. Sao mỗi lần 2 người này mở miệng tui lại thấy mùi đam mẽo đâu đây 🤔🤔🤔🤔🤔🤔



Anh ta quên trên tay mình đang cầm một chai rượu mới vừa mở ra, mà Đức An thấy anh ta đột nhiên bổ nhào qua, hoảng sợ. Dưới tình thế cấp bách dơ tay đón đỡ một phen, bình rượu trên tay Tống Trọng Hạo không cầm chắc, phịch một tiếng rơi xuống đất.



Mà Đức An tay bị thương bị Tống Trọng Hạo đụng phải một phen, đau đếnn mặt mũi hắ trắng bệch. Tay khẽ run rẩy, mới vừa đánh cái bật lửa rớt xuống.



Tô Thi Thi đang ở một bên uống chén canh hải sâm, nghe bên cạnh đột nhiên truyền đến phịch một tiếng, lập tức liền nghe đến một trận thét chói tai.



"Cháy rồi!"



Vừa làm vừa mắc cười 🤣🤣🤣🤣



Mọi người ngủ ngon! 😉😉😉😉