Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 352 : Toàn bộ đều đã sáng tỏ
Ngày đăng: 21:34 20/04/20
Edit: Phương Thảo
Beta: Ryeo
Trong thư phòng im lặng, loáng thoáng chỉ nghe thấy tiếng Tô Thi Thi thở dốc. Cô cố gắng áp chế lại, đúng là khi nhìn thấy bản thiết kế này, cô vẫn không thể giấu được sự ngạc nhiên.
Cô không khỏi nhìn sang Bùi Dịch, theo góc độ đứng của cô chỉ có thể nhìn được nửa khuôn mặt Bùi Dịch. Thân hình anh thẳng tắp dưới ánh đèn, làm che đi một phần ánh sáng hào quang trong anh nhưng lại tăng thêm vài phần thần bí.
Đôi con ngươi của Tô Thi Thi nhanh chóng hiện lên trái tim, toả ra một tầng hơi nước, say đắm nhìn anh.
"Thì ra anh vốn đã kiêu ngạo như thế." Tô Thi Thi trong lòng thầm nói.
Trước kia cô cũng không phải chưa từng nhìn thấy qua dáng vẻ của Bùi Dịch khi làm việc, nhưng khi đó anh chỉ ở đằng kia phê duyệt văn bản, tài liệu, còn hiện tại là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh thiết kế bản vẽ.
Tô Thi Thi chưa từng nghĩ tới, nhìn thấy người đàn ông của mình ở đây vẽ ra một bản thiết kế tuyệt đẹp, thật sự rất động lòng người mà.
Cô thừa nhận cô bị anh làm cho sụp đổ rồi, lúc này cô sắp không chịu nổi mà nhào lên ôm lấy anh, dốc sức ủng hộ anh.
Thiên tài!
Ngay tại lúc Tô Thi Thi đang mê say, phía trước bỗng vang lên một thanh âm nhàn nhạt: "Tô tiểu thư, rất đẹp sao?"
Bùi Dịch dừng lại đôi tay đang vẽ, cười như không cười nhìn Tô Thi Thi,
Tô Thi Thi trong mắt sự kinh diễm cùng say mê còn chưa kịp thu hồi. Nghe được giọng nói của anh, hai gò má thoáng chốc ửng hồng, cuống quít che mặt lại, muốn chết quá..., hận không thể đào cái hang chui vào!
Quá... Mất mặt rồi!
"Tô tiểu thư, đối với sự chứng kiến của mình rất hài lòng sao?" Bùi Dịch buông bản vẽ, đứng lên đi tới chỗ Tô Thi Thi
Tô Thi Thi tim đập loạn, trong lúc nhất thời liền trở nên lúng túng, không biết phải nói gì. Nhưng mà khi nhìn anh đến gần, kìm lòng không được mà lui về sau vài bước, một loại ham muốn chạy trốn dấy lên trong lòng.
"Chúng ta muốn đi đâu?" Tô Thi Thi nghi ngờ nhìn Bùi Dịch.
Bùi Dịch nhìn cô: "Em còn thiếu ở trên mặt viết mấy chữ Em muốn đi xem cạnh tranh đấu thầu thôi "
"Ách... " Tô Thi Thi vuốt má, cô biểu hiện rõ ràng đến vậy sao? Đúng là cô rất muốn đi đến đó xem cạnh tranh đấu thầu.
Lúc này, cô phát hiện xe bọn họ đang chạy theo con đường đến chỗ đấu thầu - hướng Nhà hát lớn ở Bắc Kinh
Tô Thi Thi đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, trong nội tâm kinh hãi: "Anh hẳn không phải cũng đi đi?"
Bùi Dịch nhướn mi, từ chối cho ý kiến.
Tô Thi Thi nhìn dáng vẻ của anh, lời chưa kịp nói liền bị mắc kẹt ở bờ môi, không biết nên nói gì cho phải. Mãi đến khi bọn họ đến nhà hát lớn ở Bắc Kinh, Bùi Dịch cùng cô xuống xe, sau đó đứng đối diện cô nói: "Em tự mình vào đó, anh còn bận một chút công việc."
Tô Thi Thi sững sờ: "Anh thật sự không đi?"
"Em hi vọng anh đi?" Bùi Dịch ở trên trán cô hôn một cái, ôn nhu nói: "Ngoan, đợi kết thúc, anh đón em về nhà."
Anh nói xong, liền đi về hướng khác của nhà hát đi đến.
Lần này đến phiên Tô Thi Thi lờ mờ rồi.
Ý của Bùi Dịch rốt cuộc là thế nào? Cô càng nhìn càng không hiểu rồi!"
Thế nhưng mà, Bùi Dịch lại như là vứt bỏ cô ở trong này vậy, cũng không quay đầu lại mà bước thẳng đi. Tô Thi Thi yên lặng đứng nhìn thật lâu, trong lòng đột nhiên có loại cảm giác kỳ lạ....
"Người này, thế nào lại cảm giác giống như là anh muốn làm cái gì đó!" Tô Thi Thi mi mắt từ từ nheo lại
Xem ra lần cạnh tranh đấu thầu này sẽ cực kì đặc sắc!