Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 395 : Cô ta như thế nào đến đây

Ngày đăng: 21:35 20/04/20


"Chấn Ba?" Giọng nói đầy ngạc nhiên vang vọng cả nhà ăn.



Đoàn Kế Hùng không thể tin nhìn người trước mắt ăn mặc rách rứi. Nếu không phải người kia gọi một tiếng cha, ông ta còn tưởng rằng Bùi Dịch từ đâu lại đưa một kẻ ăn xin đến.



Nhưng Đoàn Chấn Ba hiện tại từ đầu liền là một kẻ ăn xin. Từ khi lần trước bắt cóc Tô Thi Thi không thành, ông ta cùng Phương Thanh Hoa vẫn lưu lạc đầu đường xó chợ, triệt để thành người vô gia cư.



Nếu không phải Bùi Dịch cho người ta áp chế tin tức, phỏng chừng toàn bộ thế giới đều biết đại thiếu gia Đoàn thị lại trở thành kẻ ăn xin.



"Chấn Ba?" Muốn nói người chấn kinh cùng đau lòng nhất vẫn là Phương Ngọc Hoa. Dù nói thế nào này cũng là con trai của bà, hiện tại nhìn đến con trai mình thành ra cái dạng này, là mẹ làm sao có thể không khổ sở.



"Bà nội, ông ta không có thảm như thế đâu." Tô Thi Thi để sát vào bên cạnh bà nội, nhỏ giọng nói.



Tô Thi Thi đặc biệt bảo người ta không cho Đoàn Chấn Ba bọn họ quá thoải mái, nhưng tuyệt đối không làm họ trông thảm hại như bây giờ.



Tô Thi Thi âm thầm nhìn Bùi Dịch liếc mắt một cái, dùng đầu ngón chân để suy nghĩ đều biết đây là kiệt tác của Bùi Dịch.



Bùi Dịch lại làm như là không thấy được ánh mắt của Tô Thi Thi một dạng, đối với Đoàn Kế Hùng nghiêm trang nói: "Nói thế nào ông ta cũng là cha ruột của Thi Thi. Ông ta đối với Thi Thi bất nghĩa, chúng tôi cũng không thể đối với ông ta bất nhân."



Anh nói tới đây dừng một chút, nhíu mày nói: "Cho nên tôi cùng Thi Thi thương lượng một phen, xem có thể hay không để cho ông ta trở về Đoàn gia. Dù sao để cho bọn họ ở bên ngòai ăn xin, chuyện này truyền ra đối với Đoàn gia ảnh hưởng cũng không tốt."



"Mày nói cái gì?" Đoàn Kế Hùng tức giận đến thiếu chút nữa đập bàn.



Ông ta đã sớm cùng Đoàn Chấn Ba đoạn tuyệt quan hệ cha con, đem đứa con này đuổi khỏi Đoàn gia. Nó ăn xin hay không cùng ông ta có cái gì quan hệ? Bây giờ lại muốn cho cái thứ vô dụng, phá của này về phân chia tài sản, Đoàn Kế Hùng không tức điên xem như tốt lắm rồi.



"Nó đã không phải là người của Đoàn gia, tuyệt đối không có khả năng trở về Đoàn gia." Đoàn Kế Hùng chém đinh chặt sắt nói, đồng thời âm thầm lườm Nhậm Tiếu Vi một cái.
Mà Đoàn Chấn Ba thì lại là hưng phấn đến sắp điên rồi một dạng, một cái vẻ nói với Bùi Dịch cám ơn.



Tô Thi Thi nhìn biểu hiện của bọn họ từng người, chỉ cảm thấy trong lòng băng lãnh một mảnh.



"Các người đã ích kỷ như thế, suốt ngày muốn hãm hại người khác, liền tự giết lẫn nhau đi!" Tô Thi Thi ở trong lòng nói.



Bùi Dịch đương nhiên hiểu cách nghĩ của cô, cô cũng hiểu rõ cách nghĩ của Bùi Dịch. Để cho Đoàn Chấn Ba trở về, chẳng qua là muốn để cho ông ta cùng Đoàn Kế Hùng chém giết lẫn nhau. Đồng thời cũng là vì ngăn cản hành động của Nhậm Tiếu Vi.



Tuy bọn họ biết Nhậm Tiếu Vi đối với Đoàn gia là voi cùng căm hận, nhưng mà từ tận đáy lòng đi lên nói, Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch cũng không muốn nhìn đến mẹ của bọn họ càng lún càng sâu.



"Không! Tao tuyệt đối không sẽ đồng ý." Đoàn Kế Hùng phản ứng kịp, kiên quyết phản đối.



Đoàn Chấn Ba thị lại là trực tiếp bổ nhào vào trước mặt ông ta, quỳ trên mặt đất một cái vẻ khẩn cầu, trong phòng ăn nhất thời trở nên phi thường náo nhiệt.



Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một giọng nói trong trẻo.



"Tôi có thể vào không?"



Đang lúc Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch nghe được giọng nói này khi đó, sắc mặt bá một phen đều đã thay đổi.



Trạm Dẫn Lan?



Bọn họ không nghe lầm chứ? Đây là giọng nói của Trạm Dẫn Lan!