Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 462 : Đầu óc có bệnh

Ngày đăng: 21:35 20/04/20


Mỗi một lần lại là người khác nhau, liều chết đến đây thuyết phụ. Tô Thi Thi sắp bị làm cho điên rồi.



Đúng là nhìn ông chú kia tuổi tác rất lớn, cô thật sự ngoan độc nhẫn tâm không nổi.



Sau cùng, chỉ có thể cho thư ký Vương gọi điện thoại, để cho anh đảm bảo sẽ không đuổi việc ông, lão nhân gia mới thoáng yên lòng.



"Tô tiểu thư, thật sự sẽ không đuổi tôi sao?" Lão nhân gia lại vẫn là có chút lo lắng.



Vừa rồi vị Khúc tiểu thư kia nói, nếu bọn họ làm không được mà nói, hôm nay liền cuốn gói rời đi.



Tô Thi Thi gật đầu, cầm bình nước khoáng cho ông: "Chú à, người yên tâm đi. Thư ký Vương là theo Bùi tổng cùng nhau đến phụ trách công trường, anh ta đã nói không ra trừ các người, nơi này liền không ai dám khai trừ các ngươờ."



"Tốt quá, cám ơn." Ông chú kia cầm chai nước khoáng, vô cùng cảm kích. Lúc rời đi, quay đầu đối với Tô Thi Thi nói.



"Tô tiểu thư, côi phải cẩn thận vị Khúc tiểu thư kia. Người phụ nữ kia, mặt có mỏ nhọn, vừa thấy liền không là người tốt."



"Tôi biết rõ." Tô Thi Thi dở khóc dở cười.



Cô bỗng nhiên rất tò mò, Khúc Hồng Mai tới cùng nói như thế nào cùng những công nhân này. Vậy mà người người oán trách như thế.



Vài phút sau, ông chú kia về tới chỗ thi công, đem tình huống nói cho nhóm người cùng nhân. Mọi người cùng nhau hoan hô.



Khúc Hồng Mai vốn dĩ còn đang đắc ý, nghe được tin tức, tức giận đến phổi đều nhanh bùng nổ rồi.



"Tô Thi Thi, cô chớ đắc ý!" Khúc Hồng Mai không dám cùng Bùi Dịch gây chuyện, cũng không dám đem chuyện gây ra động tĩnh lớn như vậy.



Cô ta nghĩ nghĩ, quyết định vẫn lại là đi một chuyếntìm Trạm Dẫn Lan.



Vừa rồi lúc cô ta đi đến không có gặp được Trạm Dẫn Lan, bây giờ đi trái lại vừa vặn đụng mặt.



"Trạm tiểu thư." Khúc Hồng Mai sửa sang lại quần áo, hướng tới Trạm Dẫn Lan cười tít mắt đi tới.



Trạm Dẫn Lan đứng lại, nhìn xem cô ta một giây, xác định mình không biết cô gái này.



"Xin hỏi cô là..."



"Tôi tên là Khúc Hồng Mai, là người phụ trách Xây dựng Minh Đỉnh phái tới phụ trách công trình thôn Thành Trung." Khúc Hồng Mai nói xong giọng nhỏ tiếp xuống, nhìn nhìn trái phải, nhỏ giọng nói, "Có thể tìm một chỗ đơn độc tán dóc hay không?"



Trạm Dẫn Lan nhíu mày, cực kỳ không thích phương thức nói chuyện hay làm việc của cô gái này, nhàn nhạt nói: "Có chuyện gì trực tiếp ở trong này nói đi."




Làm loại chuyện này, đều là cần những người thuần thục. Người nào kỹ thuật tốt, làm công việc liền tốt, làm ít công to, ông chủ đương nhiên nguyện ý trả càng thêm cao để thuê.



Tô Thi Thi không sao cả cười nói: "Ai có chí nấy, tâm bình tĩnh là tốt rồi. Mọi người cũng không cần canh cánh trong lòng, về sau, Sunshine có thể cho các vị, tuyệt đối sẽ không so với người khác cho các vị thiếu."



"Chúng tôi tin tưởng Tô tiểu thư!" Mọi người nhao nhao nói.



Tô Thi Thi trong lòng cực kỳ ấm.



Có đôi khi, cô càng thích cùng nhóm người công nhân sống chung một chỗ, mà không phải cùng Khúc Hồng Mai cái loại người này ở chung cô lừa tôi gạt.



Chính đang trò chuyện, di động Tô Thi Thi vang lên.



"Nhất định là Bùi tổng." Nhóm người công nhân cười đi tới.



Tô Thi Thi bất đắc dĩ cười cười, cầm ra điện thoại vừa thấy, quả nhiên là Bùi Dịch gọi tới.



"Chuẩn bị cho em món điểm tâm ngọt mà em thích ăn, anh để cho thư ký Vương cho người đưa qua nha?"



"Không được!" Tô Thi Thi không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, "Cái này chúng ta đã sớm nói không cần rồi mà, em cùng công nhân ở cùng một chỗ đều là cùng ăn cùng ở."



"Đứa ngốc." Bùi Dịch có chút đau lòng.



Anh nghe Tô Thi Thi nhắc tới việc này. Tô Thi Thi lúc vừa mới bắt đầu đi làm, vẫn đều đã trải qua vất vả. Hiện tại chuyện này thành một thói quen vẫn lại là không có bỏ.



Tô Thi Thi một bên cùng anh gọi điện thoại, một bên hướng tới căn tin đi đến.



Căn tin rất lớn, có quá nhiều cánh cửa. Tô Thi Thi không có nhìn kỹ, đi đến cửa sau tiện tay đẩy đi vào.



Ngay khi cô đẩy cửa thời điểm, nơi xa có công nhân kêu cô.



"Tô tiểu thư, cái cửa kia hỏng rồi!"



Đúng là đã không còn kịp rồi.



Chỉ nghe ầm một tiếng, trên khung cửa có trọng vật hướng tới não đại của cô ầm ầm hạ xuống. ^_^



Sáng đi làm kẹt xe =_= đứng nuaer tiếng rồi mà chưa nhút nhích 😭😭😭😭😭😭😭