Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 468 : Bị ném trở lại

Ngày đăng: 21:35 20/04/20


Khoảng cách càng ngày càng gần, gần đến nỗi đều có thể nghe thấy đến mùi nước hoa Chanel trên thân đối phương.



Đó là hương vị ông ta đã từng thích nhất cũng ghét nhất.



Khoảng cách, gần gũi có thể nghe được tiếng hít thở đối phương rồi.



Hỗ Khải Văn đột nhiên rất nhớ đám fan của ông ta đều là giống vài năm khinh truy tinh tộc điên cuồng náo nhiệt như vậy, như vậy - -



Ông ta là có thể thừa dịp loạn đào tẩu rồi!



Đúng là làm sao bây giờ?



Vạn nhất bị nhận ra, vừa nói liền lộ rồi.



Hỗ Khải Văn nhìn lại phía sau lưng, nhớ lại đi về khả năng thế nào.



Đúng là ông ta xem nhẹ tốc độ tiêu sái lộ Nhậm Tiếu Vi, mới vài giây thời gian, Nhậm Tiếu Vi liền đến trước mặt ông ta.



Hỗ Khải Văn buộc chặt thân thể, liên không dám thở mạnh một phen.



Sau đó - - cứ như vậy, gặp thoáng qua.



Nhậm Tiếu Vi không có nhận ra ông ta.



Hoặc là nói, bà từ đầu liền không có chú ý tới cái người bà mới lướt qua kia, cách ăn mặt nguỵ trang cùng nghệ thuật không hợp nhau.



Bà chính đang nhìn chằm chằm phía trước, trong mắt có chờ mong, cũng có dè chừng, càng thêm bàng hoàng.



Liên chính bà cũng không biết, bà nhìn thấy ông ta, câu nói đầu tiên muốn nói gì, câu thứ hai thứ ba muốn nói gì. Bà thậm chí không biết, chính mình muốn nói chuyện với ông hay không.



"Phù..." Hỗ Khải Văn vụng trộm nhẹ nhàng thở ra.



May mắn cũng không bị phát hiện!



Hỗ Khải Văn che miệng, bước chân nhanh hơn, lặng lẽ rời khỏi đoàn fan.



"Đoàn fan này không biết nghĩ như thế nào, có hoạ sĩ nào sẽ thích fan của mình đem tranh chính mình vẽ phóng to đóng vô bảng như thế, mà còn chất lượng in ấn lại vẫn tệ như thế!"



"Quá tệ!" Hỗ Khải Văn vừa đi một bên ở trong lòng châm chọc.



Nhưng ông ta cũng không ngẫm lại, nếu không phải lúc trước chính ông ta dẫn fan sai đường, đám fan nAày làm sao có thể sẽ giống người đần độn một dạng giơ tranh thần tượng sẽ tới đón người!




"Ta &*%¥ ngườơi xác định là cha ruột của con?" Hỗ Quân Nhạc sắp tức phát khóc.



Đây là việc mà một người cha ruột sẽ làm sao?



Đột nhiên, giọng của hắn đình chỉ, sững sờ nhìn về phía trước cách đó không xa đi tới một cô gái.



"Tô Thi Thi?" Hỗ Quân Nhạc cho rằng chính mình nhìn lầm rồi. Đúng là cái người kia hướng tới hắn nơi này đi tới, đang ở đó lo lắng tìm người, cô gái không phải Tô Thi Thi là ai?



"Gặp quỷ rồi! Cha, giúp con chắn chắn ngôi sao chổi kia!" Hỗ Quân Nhạc đâu nào lại vẫn lo lắng nội chiến, khẩn trương đem mũ hướng Hỗ Khải Văn trên đầu khẽ bóp, nhanh như chớp chạy tới sau lưng Hỗ Khải Văn núp vào.



"Tiểu tử thối, con muốn làm gì? Đừng kéo quần áo của ta!" Hỗ Khải Văn buồn bực hướng một bên né đi.



"Cha, đừng nhúc nhích! ngàn vạn lần đừng cho người phụ nữ kia nhìn đến con!" Hỗ Quân Nhạc trốn sau lưng Hỗ Khải Văn, sốt ruột nói.



Mỗi lần gặp được Tô Thi Thi cũng chưa bao giờ có chuyện tốt, Hỗ Quân Nhạc thật sự không dám cùng cô gặp mặt rồi. Bất luận như thế nào không thể bị cô thấy được!



Nơi xa, nhận được tin tức Bùi Dịch chính đang đi đến tìm kiếm Nhậm Tiếu Vi, chợt nghe bên cạnh thư ký Vương nói.



"Tổng giám đốc, phu nhân cũng ở nơi đó."



"Thi Thi?" Bùi Dịch bước chân ngừng một trận, hướng tới phía trước trông đi qua, thấy được bóng lưng Tô Thi Thi.



Tô Thi Thi tới lúc gấp rút tìm Ôn Ngọc, bỗng nhiên bị một vị bệnh thần kinh chặn đường đi.



Người này mặc toàn thân nguỵ trang, lén lút, bì ổi nguy hiểm. Cô đi nơi nào, hắn liền chạy đi theo đó, liền giống như cố ý.



Cô không thấy được chuyện này toàn bộ đều là người trốn ở sau lưng Hỗ Khải Văn Hỗ Quân Nhạc vì muốn không bị Tô Thi Thi nhìn đến, mới cố ý trốn tránh. Nhưng đâu nào biết được, cứ như vậy cùng Tô Thi Thi đụng mặt rồi.



Tới tới lui lui bảy tám lần, Tô Thi Thi vốn là lòng nóng như lửa đốt, lần này trực tiếp phát hỏa.



"Ông là đầu bò à!" Tô Thi Thi trừng mắt nhìn người nọ liếc mắt một cái, vươn tay vạt áo của hắn, tiện tay hướng tới bên cạnh hất ra ngoài.



Hỗ Khải Văn bị Hỗ Quân Nhạc kéo tới thân thể đã sớm mất đi trọng tâm, lúc này bị Tô Thi Thi một kéo, từ đầu chưa kịp phản ứng, thân thể liền trượt ra ngoài.



Không phải bay, là rượt trên mặt đất! Mượn mặt đá cẩm thạch trơn bóng ma xát, lấy một loại tư thế không tao nhã, hướng tới mặt sau đi tới một người phụ nữ mang kính râm trượt qua đi...



Liền như vậy, nặng nề mà lao đi qua!



Hôm nay thứ 6 ngady 13 nè 😊😊😊😊 tui đi nhổ bông cướp chậu đâu 😂😂😂😂😂