Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 476 : Cha đào hố chôn con (H+)
Ngày đăng: 21:36 20/04/20
Cảnh báo có H, ko khuyến khích trẻ nhỏ. Cơ mà càng cấm càng đọc thì phải 😂😂😂😂😂😂😂😂
Edit: Ryeo + Mít
H+: banhocminh99
Beta: Ryeo
Gió xuân lạnh lẽo, trời đã qua tháng ba vẫn lạnh lẽo như cũ. Trong phòng mở lò sưởi, lúc này nhiệt độ lại giống như mùa hè
Bùi Dịch ánh mắt tỏa nhiệt, nhìn chằm chằm Tô Thi Thi ánh mắt giống như là muốn bốc cháy lên, ánh mắt càng ngày càng mờ.
Tô Thi Thi kìm lòng không được nuốt một ngụm nước bọt, có chút hoảng hốt, lại có chút nhảy nhót.
Cô giơ giơ ống nghe bệnh trong tay lên, hướng về phía Bùi Dịch, ôn nhu nói: "Lại đây đi, để cho người ta giúp anh kiểm tra một chút... Nghe một chút anh có tâm sự gì."
Tô Thi Thi vừa nói một bên hướng tới Bùi Dịch đi qua, thời điểm đang tiếp cận Bùi Dịch, vươn tay kéo áo của anh, đưa anh kéo anh về phía trước.
Ngoài ý muốn chính là, Bùi Dịch vậy mà một chút lực cũng chưa dùng, theo lực kéo liền ngã tới. Tô Thi Thi bị hoảng sợ, khẩn trương đỡ lấy anh, mặt đỏ như là muốn thiêu cháy.
"Không phải muốn giúp anh nghe chẩn bệnh sao?" Bùi Dịch thấy Tô Thi Thi cúi đầu, khẽ cười nói.
"Vâng... Đúng vậy a!" Tô Thi Thi ngạnh cổ, cầm ống nghe bệnh loạn xạ ở trên người anh di chuyển, đầu cũng không dám ngẩng lên.
"Vợ yêu à, thì ra em muốn nghe nơi này." Đỉnh đầu đột nhiên truyền đến một giọng nói cười như không cười.
Tô Thi Thi mơ hồ cảm giác được Bùi Dịch như là đang cởi dây lưng, tò mò quay đầu vừa nhìn thấy, lập tức mặt trắng xanh một phen liền đỏ, hận không thể ném ống nghe bệnh trong tay xuống.
Cô vừa rồi vậy mà... Vậy mà đưa ống nghe bệnh đến chỗ bộ vị đặc biệt nào đó của người ta. Khó trách xúc cảm lạ như thế...
"Không có việc gì chân dài như thế làm gì." Tô Thi Thi nho nhỏ nói thầm một tiếng.
Chỉ nghe "Xoạch" một tiếng, dây lưng hợp với quần rơi ở trên thảm sàn, phát ra một âm thanh nặng nề.
Tô Thi Thi càng nghe càng không thích hợp, vội vàng quay đầu, nhìn thấy Bùi Dịch vậy mà đem quần áo đều đã cởi, chỉ còn lại có một cái quần lót màu đen khiêu gợi...
" Ách..."
Tô Thi Thi kìm lòng không được nuốt một ngụm nước bọt, mặt đỏ giống quả táo một dạng, tay cầm ống nghe bệnh không biết nên để vào đâu.
"Vợ yêu à, anh thấy em hô hấp dồn dập, sắc mặt ửng hồng, phỏng chừng tim đập không theo quy tắc rồi, để anh nghe giúp em nào." Bùi Dịch nói xong, tay trái vươn đến đoạt lấy ống nghe bệnh trong tay, tay phải liền phủ trên quần áo của cô.
Bùi Dịch đi tới, khom lưng đỡ cô, thật cẩn thận giúp cô xuống giường, ôn nhu nói: "Nghỉ ngơi hồi lâu đi."
"Không được! Hôm nay đến phiên em đi công trường!" Tô Thi Thi lập tức lắc đầu, sợ Bùi Dịch mạnh mẽ bắt cô ở nhà, khẩn trương hướng tới phòng để quần áo chạy tới.
Chỉ là tư thế đi đường thực tại khó coi, Bùi Dịch có chút đau lòng.
Tối hôm qua là anh quá không biết đúng mực, chỉ là người nào để ý người phụ nữ nhỏ của anh, anh nhất thời không khống chế được.
Nhưng mà, ngẫu nhiên đổi cách yêu quả thật rất có hương vị. Bùi Dịch trong mắt hiện lên quét xuống ý cười.
Tuy nhiên Tô Thi Thi sau cùng cũng không có hỏi anh phiền não cái gì, nhưng là anh biết lo lắng của cô.
Ngay tại thời điểm Tô Thi Thi đi công trường, có một chiếc xe lặng lẽ đi theo cô, chỉ là còn chưa tiếp sát, đã bị Dương Dũng phát hiện rồi.
Hỗ Quân Nhạc nhìn vị bảo vệ hung thần ác sát kia, đành phải buông tha gặp Tô Thi Thi.
Xem ra chỉ có thể đi bệnh viện rồi.
Hỗ Quân Nhạc khó xử gãi gãi đầu.
Ngày hôm qua sau khi bị Bùi Dịch phát hiện, anh ta đã buông tha đi tìm Tô Thi Thi. Nhưng là nào biết đâu rằng sau khi về đến nhà, cha anh ta vậy mà bảo anh ta đi tìm Nhậm Tiếu Vi nói rõ ràng!
"Có người cha nào như vậy chứ, chính mình trêu chọc tình yêu vậy mà muốn con đi giải quyết." Hỗ Quân Nhạc một bên nói thầm, một bên thay đổi đầu xe hướng tớ bệnh viện đi đến.
Anh ta biết Nhậm Tiếu Vi không dễ đối phó như vậy, vốn nghĩ muốn đi trước tìm Tô Thi Thi hỏi một chút ý kiến, hiện tại xem ra chỉ có thể trực tiếp đi đối mặt Nhậm Tiếu Vi, may mắn thời điểm đến bệnh viện, trong phòng bệnh chỉ có Nhậm Tiếu Vi cùng Hồng Cầm hai người ở đây.
"Hồng Cầm, bà giúp tôi về nhà lấy áo đỏ thẫm đến đây " Nhậm Tiếu Vi nhìn thoáng qua Hỗ Quân Nhạc, cũng không có cảm thấy được nhiều ngoài ý muốn, quay đầu nói với Hồng Cầm.
Hồng Cầm có chút không quá yên tâm, nhưng biết Nhậm Tiếu Vi là muốn bà rời đi, cũng không nói thêm cái gì, gật gật đầu đi ra ngoài.
"Cha cậu bảo cậu tới?" Nhậm Tiếu Vi mặt mày khẽ nâng, trực tiếp nói với Hỗ Quân Nhạc.
" Vâng ạ " Hỗ Quân Nhạc đột nhiên không biết nên như thế nào tiến hành cuộc nói chuyện này, trong lòng đem Hỗ Khải Văn mắng nhiếc.
Cha đào hố chôn con!
Nghỉ bệnh mấy hôm, người ta lấy chồng mà tui muốn bẹp dí rồi. Tui lấy chồng sao trời 😅😅😅😅
Thôi mn ngủ ngon hẹn vài hôm nữa gặp. Mấy bộ kia vẫn cập nhật theo lịch nhé ~!~