Chú À! Đừng Nên Thế!
Chương 492 : Hiệp nghị
Ngày đăng: 21:36 20/04/20
"Đình chỉ hành động? Bùi Dịch đây là điên rồi sao?" Trong văn phòng tổng giám đốc xây dựng Tiệp Khắc, Tần Phong nghe được lời thư ký Vương nói, lông mi đều phải dựng thẳng lên.
"Bùi tổng để cho chú Lý nói cho chúng ta biết, tôi cũng không biết ngài ấy vì cái gì sẽ đột nhiên làm loại quyết định này." Thư ký Vương nói.
"Tên tiểu tử kia khẳng định không dám tự mình nói với tôi, cho nên mới để cho chú Lý chuyển đạt thay!" Tần Phong tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
"Vậy Bùi tổng vì cái gì để cho chúng ta đình chỉ hành động?" Thư ký Vương khó hiểu hỏi.
Bọn họ vì ngày này, đã chuẩn bị thật lâu thật lâu. Rất không dễ dàng Hỗ Sĩ Minh mới có hành động, nhưng Bùi Dịch vậy mà muốn đình chỉ. Anh ta thật sự không nghĩ ra.
"Còn có thể vì cái gì? Vì vợ cậu ấy! Cái tên này đúng chuẩn thê nô mà!" Tần Phong tức giận nói.
Tô Thi Thi bây giờ bị vu oan, liền tính không phải cô làm, nhưng mà thanh danh của cô đã phá hủy. Một Thiết Kế Sư trong cuộc đời đã có chỗ bẩn.
Cái chỗ bẩn này, sẽ cùng với cô cả đời. Đây là tối kỵ của Thiết Kế Sư, không có một Thiết Kế Sư sẽ nguyện ý gánh loại tội danh này.
Bùi Dịch đương nhiên không có khả năng nhìn Tô Thi Thi chịu loại ủy khuất này.
"Đúng là chỉ cần chúng ta bắt Hỗ thị, toàn bộ đều sẽ được phơi bày..."
Tần Phong cắt ngang lời thư ký Vương nói: "Như vậy, thanh danh Tô Thi Thi sớm sẽ phá hủy. Bùi Dịch làm sao có thể để cho Tô Thi Thi chịu loại ủy khuất này."
Đó chính là một người điên!
"Chúng ta làm sao bây giờ?" Thư ký Vương có chút không rõ ràng lắm.
"Cái gì cũng không làm. Đi, pha cho tôi ấm trà đem đến đây." Tần Phong ngồi ở ghế làm việc của Bùi Dịch, gõ chân bắt chéo, kêu hô.
Thư ký Vương toát mồ hôi lạnh. Anh như thế nào cảm thấy được vị Tần tổng nàyso với tổng giám đốc nhà anh ta lại vẫn điên hơn nha!
"Đợi một chút." Tần Phong bỗng nhiên khoát tay áo, đứng lên nói, "Tôi còn phải trước đi cục cảnh sát nhìn xem cái tiểu yêu tinh chuyên gây chuyện kia."
"Tần tổng, nếu để cho Bùi tổng biết người gọi phu nhân như vậy, khẳng định sẽ nổi giận."
Tần Phong:...
Nhậm Tiếu Vi sắc mặt thật không tốt, ánh mắt che kín tơ máu, đáy mắt cũng có nồng đậm vành mắt đen, hiển nhiên là tối hôm qua ngủ không ngon.
"Con có phải đi tìm Hỗ Sĩ Minh rồi hay không?" Nhậm Tiếu Vi trầm giọng hỏi.
Bùi Dịch không có giấu diếm: "Mới từ hắn nơi đó đến đây."
"Con đứa nhỏ này!" Nhậm Tiếu Vi thực vội, cũng rất tức giận, "Mẹ không phải nói qua cho con, không cần cùng Hỗ gia đối nghịch, con vì cái gì không nghe?"
Bùi Dịch nhíu mày: "Mẹ nên là biết vì cái gì cùng Hỗ gia đối nghịch. Năm đó cha chết, Hỗ gia cũng có phần!"
"Cha con chết cũng đều đã chết, convì cái gì phải muốn biến thành tất cả mọi người không an tĩnh?" Nhậm Tiếu Vi vừa nghe con trai nhắc đến chuyện chồng mình qua đời, cảm xúc lập tức kích động lên.
"Con liền chỉ mong sao mọi người sống không yên phải hay không? Mẹ năm đó vì con gả cho Đoàn Kế Hùng, bị ít nhiều ủy khuất? Con vì cái gì liền không vì mẹ cùng Đồng Đồng suy xét một phen, không cần luôn để cho chúng ta khó xử?"
"Khó xử?" Bùi Dịch tính tình cũng có chút không nhịn nổi nữa, mặt trầm xuống nói, "Cũng bởi vì người cùng Hỗ Khải Văn là quen biết cũ, con liền phải kiên dè Hỗ gia?"
"Con... Con biết rồi hả?" Nhậm Tiếu Vi tim đập điên cuồng, đồng thời trong lòng cũng hiểu rõ, chuyện này hẳn là giấu diếm không xong con mình rồi.
Bà đơn giản thừa nhận: "Không sai, mẹ cùng Hỗ Khải Văn rất nhiều năm trước liền quen biết. Nhưng đây là hai chuyện khác nhau. Mẹ không cho con cùng Hỗ gia đối nghịch, cũng là vì tốt cho con. Bây giờ, chuyện của Tô Thi Thi mẹ không phát biểu ý kiến, mẹ biết con nhất định sẽ cứu cô ta. Mẹ không ngăn cản con, nhưng mà con tuyệt đối không thể cùng Hỗ gia xảy ra xung đột."
"Mẹ, hiện tại là Hỗ gia không buông tha con." Bùi Dịch mệt mỏi nói.
Anh thật sự không nghĩ ra, mẹ của anh suy nghĩ cái gì.
Nào biết, Nhậm Tiếu Vi vừa nghe, đột nhiên hưng phấn mà nói: "Hẳn không. Con chỉ cần làm theo lời mẹ bảo, Hỗ gia tuyệt đối không sẽ khó dễ con."
Bùi Dịch trong lòng căng thẳng, cảm thấy được mẹ anh gần đây biểu hiện rất kỳ quái: "Người có phải có chuyện gì gạt con hay không?"
Nhậm Tiếu Vi sắc mặt cứng đờ: "Mẹ có thể có chuyện gì gạt con? Mẹ chỉ là không muốn thấy con gặp chuyện không may mà thôi."
Bùi Dịch nhìn mẹ anh trán đầy mồ hôi, tâm càng ngày càng trầm.
Xem ra, có một số việc, anh nên là hảo hảo điều tra rồi.