Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 52 : Chó điên

Ngày đăng: 21:31 20/04/20


Lúc Tô Thi Thi các cô đến Hà gia, người của Đoàn Ngọc Tường đã chọn một cái chuồng chó đưa đến.



Này chó đặc biệt hoạt bát, một người thanh niên thân hình cao lớn lôi kéo nó, vậy mà cũng đều bị nó kéo tới sắp ngã sấp xuống một dạng, khí lực thực không phải một dạng vừa.



Bên cạnh trên mặt đất còn chất đầy một đống lễ vật, dù gì người Đoàn gia đến chơi nhà người ta, cấp bậc lễ nghĩa vẫn là muốn làm đủ.



"Hộc hộc hộc hộc..." Cái chuồng chó vừa đưa đến chỗ Tô Thi Thi các cô, con chó kia liền chồm cái mũi của mình chạm vào người các cô.



Đoàn Ngọc Tường "A" một tiếng khẽ gọi, khẩn trương hướng bên cạnh tránh đi, nhíu mày nhìn cái chuồng chó kia.



Cô ta không thích chó, nhất là loại chó này vừa thấy người đến liền muốn nhào đến.



Tô Thi Thi thì lại ngẩn người, trong mắt hơn chút ý cười. Cô không chán ghét chó, nhất là loại chó nghịch ngợm này.



Cô nhìn nhìn cửa cổng Hà gia đsong chặt, khóe miệng nhịn không được cong lên.



Lần này chơi vui rồi.



"Nhanh lên bắt nó khiên đến một bên đi." Đoàn Ngọc Tường bịt cái mũi miệng, có chút chịu không nổi nói.



Người đàn ông dắt cho kia lập tức kéo thẳng xích chó, mang con chó hướng bên cạnh giữ chặt lại



Đúng là cái chuồng chó lẫn con chó kia tựa hồ đặc biệt thích các cô gái xinh đẹp, một cái vẻ muốn hướng trên người Tô Thi Thi cùng Đoàn Ngọc Tường bổ nhào đến. Nó bốn chân chấm đất, chống đỡ trên mặt đất chết sống cũng không chịu đi, cuối cùng bị người đàn ông kia cắn răng lôi qua một bên.



Tô Thi Thi nhìn thấy càng vui vẻ, cúi đầu yên lặng đứng ở một bên không nói lời nào.



Đoàn Ngọc Tường nhìn cô một cái, cũng không nghĩ nhiều, tiến lên ấn vang chuông cửa.



Lúc này người giúp việc theo giờ của Hà gia còn không có tới cửa, là Phú Tuyết Trân đi ra mở cửa. Bà ta từ trong khe cửa xem đến bên ngoài đích thị một vị tiểu thư xinh đẹptinh xảo, lập tức mở cửa.



"Xin hỏi cô là?" Phú Tuyết Trân âm thầm đánh giá Đoàn Ngọc Tường, vừa thấy cô ta khí chất liền không tệ, không biết là con gái gia đình danh giá nào.



Đoàn Ngọc Tường cười nói:"Hà bá mẫu người khỏe, tôi là Đoàn Ngọc Tường, là chị gái của Ngọc Lộ."



"Đại tiểu thư Đoàn gia?" Phú Tuyết Trân vừa nghe, mi mắt lập tức phát sáng lên, vội vàng thối lui đến một bên, để cho Đoàn Ngọc Tường đi vào, "Mau vào, không nghĩ tới là chị gái của Ngọc Lộ bên nhà thông gia, thất lễ thất lễ."
Hà Chí Tường lúc này mới phản ứng kịp, vội vàng muốn đi đến dẫn con chó kia đi ra. Trên thực tế một vị suất ca dáng người cao lớn đã liều mạng muốn đem con chó dẫn ra, đúng là con chó kia giống như là cùng Phú Tuyết Trân yêu thương thắm thiết một dạng, chết sống không chịu đi.



"Ầm ĩ muốn chết." Đoàn Ngọc Lộ ngáp ngắng ngáp dài, không kiên nhẫn nhìn thoáng qua tình hình lộn xộn trong phòng khách, dương tầm mắt tiếp xúc đến Tô Thi Thi, mi mắt của cô ta nhất thời tái rồi.



Cô ta chỉ vào Tô Thi Thi mắng: "Cô tới nơi này làm cái gì? Đừng quên, cô đã bị đuổi ra khỏi nhà, vậy mà còn có mặt mũi tới nơi này?"



Đoàn Ngọc Tường tiến lên cầm tay cô ta, lườm cô ta một cái: "Thi Thi là tới với chị, sao lại không lễ phép như vậy?"



"Chị!" Đoàn Ngọc Lộ trừng mắt, đúng là bị Đoàn Ngọc Tường trừng mắt ngược lại, cô ta một câu cũng không dám nói lung tung.



Đoàn Ngọc Tường lôi kéo cô ta nói: "Mẹ nhớ em, theo chị trở về một chuyến đi."



"Em không cần!" Đoàn Ngọc Lộ vội vàng nói, lập tức phát hiện chính mình cự tuyệt quá nhanh, có chút xấu hổ bĩu môi nói, "Em ở trong này vô cùng tốt, chị về nói với mẹ một tiếng, em qua vài ngày nữa sẽ trở về."



"Ngọc Lộ!" Đoàn Ngọc Tường mặt trầm xuống, ánh mắt lườm đến áo ngủ hỏ hang mặc như không mặc, rõ ràng phát hiện cổ cùng xương quai xanh của cô ta có dấu hồng hồng, vừa thấy liền biết là hôn ngân!



Đoàn Ngọc Tường trong lòng căng thẳng, Hà Chí Tường không phải nói không thể giao hợp sao? Mà cô ta biết rõ tính tình em gái mình, để cho nó cam tâm tình nguyện ở lại nơi này, chẳng lẽ...



Đứng ở chỗ không xa Tô Thi Thi cũng thấy được Đoàn Ngọc Lộtrên người lộ ra dấu vết xanh đỏ trên người, ánh mắt tối sầm ám.



Hà gia thật đúng là không bỏ qua bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, phỏng chừng dùng thủ đoạnlúc trước đối phó với cô, giờ lại dụng ở trên người Đoàn Ngọc Lộ., o



Xem bộ dángĐoàn Ngọc Lộ thỏa mãn như vậy, nghĩ đến là Hà gia tìm đượcđàn ông hầu hạ cho cô rất khá.



Đoàn Ngọc Tường hiển nhiên cũng nghĩ tới chuyện này, sắc mặt mạnh trầm trầm xuống, ngữ khí cũng có chút nghiêm khắc trở lại: "Ngọc lộ, theo chị trở về."



"Chị, em..." Đoàn Ngọc Lộ đang muốn nói chuyện, bên kia người đàn ông cố gắng muốn mang con chó dẫn đi ra trong lúc này không có bắt lấy xích chó, để cho con chó kia lập tức chạy ra.



"Gâu gâu!" con chó kia như là ngửi được cái hương vị gì, lập tức liền hưng phấn, vung chân liền hướng tới Đoàn Ngọc Lộquần áo hở hang bổ nhào qua. Răng nanh sắc nhọn cắn, trực tiếp đem áo ngủ Đoàn Ngọc Lộ xé chonát, lập tức le đầu lưỡi ở trên người cô ta liều mạng liếm láp.



"A!" Đoàn Ngọc Lộ thét chói tai không thôi, một màn này phát sinh quá nhanh, tất cả mọi người không phản ứng kịp.



Chỉ nghe xẹt xẹt vài tiếng, công phuchỉ chớp mắt, áo ngủ trên người Đoàn Ngọc Lội đã bị con chó kia cắn xé nát bươm